Chương trước
Chương sau
Chuyện lớn như vậy các phái hiển nhiên sẽ không dám khinh thường. Mặc dù không phát hiện gì cả, nhưng các phái tu sĩ còn để lại không ít các điểm do thám hoặc công khai hoặc ngầm, hy vọng có thể nhìn thấy vị đại thần thông Thuần Dương tu sĩ đó. Nhưng suốt một năm trôi qua, một phiến hải vực vẫn như cũ gió êm sóng lặng, cũng không phát sinh dị thương gì khác nữa.

Cho dù vị Thuần Dương tu sĩ sau khi độ kiếp cần vững chắc tu vi, thời gian dài như vậy cũng đủ dùng để khôi phục, như vậy xem ra, vị đại thần thông đó đúng là đã rời đi rồi.

Cũng có người lúc này lần nữa nghĩ tới Phi Linh đảo. Chẳng lẽ vị tu sĩ đó độ kiếp nguyên vốn chính là hướng về phía Phi Linh đảo mà tới?

Phi Linh đảo mặc dù trầm mặc ở biển sâu vạn trượng, pháp tướng hậu kỳ tu sĩ muốn lặn xuống vạn trường cũng không dễ dàng. Coi như họ dùng các loại thủ đoạn đạt tới bên ngoài Phi Linh đảo, nhưng đối với cấm đoạn đại trận thủ hộ toàn bộ Phi Linh đảo cũng chỉ có thể đổ hộ không biết sao.

Năm đó, thời điểm Phi Linh đảo chìm sâu, không không có người đánh qua chú ý tới Phi Linh đảo, nhưng cuối cùng không một người không là sát vũ mà về. Thậm chí truyền thuyết năm đó Thủy Tinh cung Thuần Dương tu sĩ đều đã từng bí mật lên vào biển sâu vạn trượng, cố gắng đột phá cấm đoạn đại trận tiến vào Phi Linh đảo, nhưng cuối cùng cũng không một người thành công.

Còn có tu sĩ đã từng lẻn vào biển sâu mấy ngàn trượng tra xét tòa Truyền tống trận trên vách núi của đáy biển. Truyền tống trận vẫn như cũ chưa từng khai thông, thậm chí sau đó còn có người gặp được Huyền Linh phái Đạo Thắng lão tổ tự mình lẻn vào trong biển tra xét. Kết quả mặc dù không biết được, nhưng sau đó Huyền Linh phái tu sĩ lưu lại một phiến hải vực phụ cận toàn bộ rút lui trở về.

Lại một năm trôi qua, Bắc Hải vẫn như cũ gió êm sóng lặng. Chân Linh phái đệ tử đời thứ ba nghe nói lại xuất hiện một vị pháp tướng tu sĩ, khiến cho Bắc Hải các phái rối rít ai thán Chân Linh phai quật khởi đã càng lúc càng khó có thể cản trở.

Bắc Hải các phái khác cũng không không có đệ tử đời thứ ba lên cấp pháp tướng kỳ, thậm chí Huyền Linh phái thứ nhất đích truyền Âu Dương Duy Kiếm một mực du lịch Đông Hải sau khi trở về Bắc Hải đã thành công vượt qua lần đầu tiên lối kiếp, lên cấp pháp tướng trung kỳ. Vậy mà thật kém quá xa nếu so sánh với Chân Linh phái đệ tử đời thứ ba có thể nói là có tốc độ như giếng phun như vậy.

Thậm chí trên sự bồi dưỡng của đệ tử đời thứ tư, Chân Linh phái cũng hoàn toàn đi trước mặt của Bắc Hải các phái. Hiện nay toàn thể Chân Linh phải nghe nói đã trước sau có gần mười vị đệ tử đời thứ tự lên cấp đoàn đan hậu kỳ. Còn Bắc Hải các phái khác nghe nói cũng chỉ có đệ tử đời thứ tư của bốn phái gồm Huyền Linh, Thượng Hải, Thủy Yên, Hải Diễm xuất hiện đoán đan hậu kỳ tu sĩ, còn lại mấy nhà tông môn đệ tử đời thứ tự thậm chí vẫn bồi hồi ở đoán đan trung ký.

Chân Linh phái mặc dù không có đại trương kỳ cổ khởi động bảo thuyền vượt qua Phong Bạo Dương như trong tưởng tượng của Bắc Hải các phái, cũng không bởi vì cổ động ở Bắc Hải tu luyện giới khuếch trương phạm vi thế lực mà cùng Bắc Hải các phái sinh ra ma sát mâu thuẫn.

Những Chân Linh phải lấy danh nghĩa bảo thuyền thử hàng tới lui tuần tra chung quanh Bắc Hải hải vực, chấn nhiếp đối với Bắc Hải các phái thật quá lớn. Rất nhiều hải vực, quần đảo, thậm chí một ít khu vực trung lập trước đây Chân Linh phải cùng các phái có tranh cãi, theo bảo thuyền trải qua, đều không hẹn mà cùng lựa chọn thối lui với Chân Linh phái. Phạm vi thế lực của Chân Linh phái giữa lặng yên không một tiếng động lấy được khuếch trương.

Mà phạm vi thế lực khuếch trương đồng thời cũng khiến cho Chân Linh phái nắm quyền trong tay đối với Bắc Hải tự nguyên tu luyện cũng càng lúc càng tăng cường. Càng ngày càng nhiều tư nguyên tu luyện hội tụ về phía Thiên Linh sơn chi viện rất tốt cho Chân Linh phải tu sĩ tu luyện, tạo thành ở một sự tuần hoàn vô cùng tốt đẹp.

Một ngày nọ, biển sâu vạn trượng của Phi Linh đảo chìm sâu, một đạo lối đi không gian mở ra, Lục Bình một bước bước ra từ trong đó. Theo một đạo chân nguyên của Lục Bình rót vào, vốn bởi vì thủy áp nặng nề mà Tị Thủy Nguyệt Minh Châu lộ ra u ám nhất thời quang thải chói mắt, gạt ra toàn bộ nước biển quanh người Lục Bình, tạo thành một màn hào quang vào khoảng một trường.

Vì lý do cẩn thận, Lục Bình cũng không đi ra từ tòa Truyền tống trận ở thạch đài trên vách núi của đáy biển, mà lựa chọn đi ra từ lối đi một chỗ biển sâu lúc ban đầu khi lần đầu tiên tiến vào Phi Linh đảo.

Không chật vật giống như lúc đầu tiến vào đấy, lúc này Lục Bình lại có vẻ ung dung tùy ý rất nhiều. Mặc dù biển sâu vạn trượng vẫn như cũ khiến cho Lục Bình cảm nhận được một tia áp lực.

Thần niệm phát tán về bốn phía, đáy biển sâu đen nhánh như mực vẫn như cũ không cách nào tạo thành chướng ngại quá lớn đối với thần niệm của Lục Bình lúc này, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười. Lục Bình cũng không nổi lên ở đây, mà là trong biển sâu vạn trượng một đường đi về phương hướng đông bắc.

Hôm nay, Hoàng Ly đảo phương viên bảy tám chục dặm, mặc dù vẫn không coi là một tòa trung hình đào tự, nhưng vô luận địa vị, trình độ phồn hoa cùng với tầm quan trọng của nó đều phải vượt qua xa bất kỳ một tòa trung hình đảo tự nào hạ hạt của Chân Linh phái.

Lục Bình trở về Chân Linh phái cũng không kinh động những người khác. Sau khi hắn chào hỏi cùng Lôi lão lục trấn giữ trên đảo, lập tức trở về trong Thính Đào động phủ.

Huyền Hồ đang tu luyện nhìn thấy Lục Bình trở về hiển nhiên một phen vui mừng. Hai người không thể thiếu lại có một phen thân thiết. Sau đó Huyền Hồ chân nhân lúc này mới hỏi tới Lục Bình hai năm qua thuận lợi hay không.

Huyền Hồ dĩ nhiên biết Lục Bình hai năm qua đi đầu làm gì, chẳng qua là chuyện có liên quan Phi Linh đảo Huyền Hồ như cũ không biết được. Nhưng mà hai năm trên Phi Linh đảo, Đặng Huyền Minh đã mấy lần oán trách với Lục Bình phá giải Phi Linh đảo cầm đoạn đại trận thật sự là một nhiệm vụ cực kỳ khổng lồ. Song một mình hắn cho dù mượn ngoại lực lúc Lục Bình độ kiếp rút ngắn thật nhiều thời gian đại trận tan rã, chỉ sợ cũng phải là một quá trình thật dài.

Lục Bình lần này bí mật trở ra Phi Linh đảo, một duyên cớ rất trọng yếu trong đó chính là muốn xin phép với chương môn sư tôn, muốn mang Huyền Hồ cùng tới Phi Linh đảo hiệp trợ Đặng Huyền Minh phá giải cấm đoạn đại trận.

Hôm nay Chân Linh phải trên tu vi một đường trận pháp, trừ Huyền Thần chân nhân cùng Đặng Huyền Minh ra, thành tựu trận pháp của Huyền Hồ đứng hàng thứ nhất, khoảng cách trận pháp tông sư cũng còn sót lại một bước không xa. Nếu nàng ta tham dự đến trong nhiệm vụ trọng đại này, bước ra bước cuối cùng cũng đang trước mắt rồi.

Lục Bình nhìn thấy Huyền Hồ thần tự như mất hồn, tựa hồ có gì ẩn ý khó nói vậy, vì vậy cười hỏi:

- Nàng có tâm sự gì sao?

Trên mặt Huyền Hồ hiện lên một đạo đỏ bừng, tựa hồ tỏ ra cực kỳ ngượng ngùng, nhưng dưới ánh mắt nhìn chăm chú cười như không cười của Lục Bình, vẫn mang theo ba phần oán khí, bảy phần gắt giọng:

- Chuông Kiếm cùng Mã Ngọc hai người đều đã có hai đứa bé, một nam một nữ. Con gái lớn hôm nay đều đã là đoán đan kỳ tu vị. Huyền Linh sư muội hôm nay cũng mang thai hài tử của Thiên Dũng sư huynh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.