Bích Lân Hồn Hỏa dưới sự gia trì của Long chi pháp tướng hiển nhiên đã làm bị thương nặng ý niệm lưu lại trong thần thạch, nhưng muốn hoàn toàn diệt sạch hiển nhiên cũng không phải quá dễ dàng. Dường như cũng chỉ có lấy Bích Lân Hồn Hoa không ngừng thiêu đốt ý niệm trong đó mới có thể hoàn toàn xóa sạch. Nhưng để thực hiện điều này hiển nhiên phải hao phí thời gian rất dài, mà bây giờ Lục Bình thiếu hụt nhất chính là thời gian.
Vào lúc Lục Bình suy tư có nên vì vậy từ bỏ, nên rời khỏi nơi đây trước hay không, một đạo ý niệm phiêu đãng ở đạo đàn thế giới đột nhiên bị thần niệm bám vào người Long chi pháp tướng bắt được rõ ràng.
“Cái gì là tam ba quang? Tam quang chính là, thể có Tam Linh, hóa làm một, chính là thần thúy, bổn mạng chi hải, Long Đằng cũng thế!”
Ngôn ngữ nặng nề này Lục Bình nghe qua lại cảm thấy quen thuộc vô cùng vì chính là thứ giống đạo thanh âm lúc trước chính danh cho công pháp mà hắn tu luyện.
“Tam quang”, “Thể chi tam linh“...
Lục Bình như có điều ngộ ra. Nếu nói “Thể chi tam linh” xem ra chính là ba loại thiên địa linh vật mà Lục Bình đã từng dung luyện khi đoán đan kỳ. Thiên địa linh vật mặc dù hóa vào chân nguyên, tuy nhiên linh tính vẫn còn, ngưng tụ “Tam quang” hóa thành bản mạng thần thủy, với một đạo bổn mạng chi hải ngưng tụ trong tâm hạch không gian, làm chỗ dung thân chân chính của Long chi pháp tướng!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-linh-cuu-bien/2154417/chuong-1435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.