Chương trước
Chương sau
Dịch giả: Titan

Tin tức sau khi truyền ra, Bắc Hải tu luyện giới một mảnh ồn ào, không ít tu sĩ do Phúc Hải bang thanh danh lang tạ, cũng không tin vào những gì họ nói. Huống chi Huyền Linh phải chấp Bắc Hải tu luyện giới đã lâu, làm sao lại có thể thổi phồng đưa đệ tử như thế lên thượng vị chứ?

Tuy nhiên, Phúc Hải bang lại thề sống thề chết, tự bảo nắm chắc mười phần xác thực. Huống chi còn có một người khác trong cuộc, chính là một trong "Bắc Hải thập bát tướng" Tây Lăng đảo Ngả Bá Thao.

Ngả Bá Thao tự nhiên biết chân tướng của sự tình.

Lúc Huyền Linh phái đề cử Hàn Duy Vân thượng vị, cũng từng "Thiện ý" nhắc nhở Ngả gia. Để hồi báo, Huyền Linh phái trong lúc tuyên truyền tạo thế cho Hàn Duy Vân, cũng đem Ngả Bá Thao khen ngợi một phen, khiến cho danh tiếng của Ngả Bá Thao ở Bắc Hải cao hơn một tầng lầu. Tương ứng, Tây Lăng đảo Ngả gia tự nhiên cũng có được không ít lợi ích thiết thực.

Hàn Duy Vân cửa sổ phía đông phát ra chuyện, Ngả Bá Thao đối mặt với sự truy hỏi của đông đảo tu sĩ, chỉ có thể lựa chọn trầm mặc. Bởi vì ngày đó theo hắn đột xuất vòng vây, có không ít tán tu đều đi theo Ngả Bá Thao. Số người này thứ nhất cảm niệm ân cứu mạng của y, thứ hai lúc này Huyền Linh phái đã bắt đầu vì Hàn Duy Vân tạo thế, mười mấy vị tán tu bởi vì biết chân tướng của chuyện, sợ bị Huyền Linh phải diệt khẩu, chỉ có thể hướng Ngả gia tìm cầu xin sự che chở.

Nếu Ngã Bá Thao lúc này lên tiếng phủ nhận tin tức của Phúc Hải bang, như vậy tu sĩ đi theo hắn tất nhiên sẽ tâm hàn, nói không chừng sẽ bởi vì sợ Ngả gia cùng Huyền Linh phải thỏa hiệp, mà đưa bọn họ làm thành người chết thế, lựa chọn rời bỏ Ngả gia.

Điều trọng yếu hơn là, Phúc Hải bang lựa chọn công khai chân tướng sự thật, thì thời gian cách với chuyện phát sinh đã hơn một năm. Một năm qua, theo Ngả Bá Thao thanh danh vang dậy, tu sĩ đi theo y càng ngày càng nhiều. Là một trong chiến tích làm y nổi danh, chân tướng chuyện này ở trong tu sĩ đi theo y cơ hồ biết tất cả. Ngả Bá Thao vì tụ tập nhân tâm, chuyện này càng không thể phủ nhận.

Ngả Bá Thao trầm mặc, tương đương với chấp nhận Hàn Duy Vân lấy Bắc Hải tán tu làm con cờ thế, bỏ chạy lấy mạng. Hàn Duy Vân tự nhiên đối mặt với Bắc Hải tu sĩ chỉ trích. Dĩ nhiên trong này cũng không loại trừ Chân Linh phái cùng các môn phái khác ở sau lưng đẩy nước trợ sóng. Danh vọng của Huyền Linh phái ở Bắc Hải lại một lần nữa bị đả kích.

Quan hệ giữa Tây Lăng đảo Ngả gia cùng Huyền Linh phái từ đó rơi xuống ngàn trượng. Bị Huyền Linh phải lần nữa gây khó khăn, những ngày tháng của Ngả Bá Thao cũng không vui vẻ gì, bất quá y cũng thắng được lòng trung của các tu sĩ đi theo mình.

Sau lại có tin tức truyền ra, rằng Hàn Duy Vân sau khi trở thành "Bắc Hải thập bát tướng", mấy lần ra biển săn giết yêu thú, trong nhóm tu sĩ đồng hành có mấy tên Huyền Linh phải dung huyết chín tầng cao thủ. Chiến tích của Hàn Duy Vân có hơn một nửa là do mấy tên cao thủ đánh giúp hắn.

Phúc Hải bang đem Bắc Hải quậy lên một tràng đầy tiếng cãi vã, bản thân lại im tiếng biệt tích.

Phương Tử Ngôn nhắc tới chuyện của Hàn Duy Vân, thì ra là bởi vì kể từ yêu binh ở trong yêu tộc hải vực bên ngoài Thu Vân đảo thiết kế mai phục nhân tộc tu sĩ, yêu thú một dãy này hoạt động hết sức xương quyết. Chúng điên cuồng tập sát nhân tộc tu sĩ, thu tập huyết thực. Khu vực phụ cận Thu Vân đã không có tu sĩ nào dám ra biển từ nơi này nữa.

Và trong đoạn thời gian gần đây nhất, một dãy yêu tu này bắt đầu hướng Bắc Hải các thế lực hải vực khuếch tán. Chúng cũng liên kết một dãy yêu thú lớn, có kế hoạch thành quy mô tập sát tu sĩ xâm nhập yêu tộc hải vực, rất nhiều bán hóa hình yêu tu hết lần này đến lần khác huyênh hoang nói muốn thu tập hết nhân tộc làm huyết thực.

Chân Linh phải có có nguồn tin tức của bản thân, phát hiện yêu thú đại quy mô tập trung là do có bàn tay có phía sau cố ý thúc đẩy. Những yêu thú này ở Bắc Hải đại quy mô săn giết tu sĩ, thu tập huyết thực, đồng thời còn cùng với không ít yêu tu chân nhân ở Bắc Hải lui tới. Lần này Chân Linh phái phục giết bầy sa yêu này, chính là một chi đội ngũ phụng mệnh đi liên lạc cùng với yêu tu chân nhân.

Hiểu rõ chuyện nhân quả, Lục Bình cùng mọi người bắt đầu chuyên tâm dồn chí khôi phục tự thân pháp lực. Hồ Lệ Lệ thương thế cũng không đáng lo ngại, huống chi có Lục Bình giao cho nàng Dưỡng Nguyên đán, hơn nữa nàng trong việc phục kích sa yêu chẳng qua là phụ trợ Lục Bình, cũng không hao phí pháp lực bao nhiêu. Vì vậy, Hồ Lệ Lệ liền phụ trách cảnh giới.

Nửa ngày sau, chẳng những khôi phục pháp lực, đồng thời còn tu luyện qua một lần, Lục Bình hài lòng đình chỉ vận hành "Bắc Hải thính đào quyết". Gần đây ở trong quá trình săn giết yêu thú, Lục Bình phát hiện mỗi một lần đánh giết đều là một loại kích thích đối với tiềm lực tự thân, pháp lực của hắn đều nhận được một lần tiến bộ.

Sau khi mở mắt ra, Lục Bình nhất thời sợ hết cả hồn. Trước mặt, mười mấy con mắt đang tản ra ánh sáng “tiện mộ tật đố hận” nồng đậm, đóng đinh ở trên mặt của hắn. Ngay cả Lưu Tử Viễn tiến trường luôn luôn chững chạc cũng không ngoại lệ.

Lục Bình quay đầu nhìn Hồ Lệ Lệ, lại thấy Hồ Lệ Lệ le lưỡi một cái, làm một cái mặt quỷ. Hồ Lệ Lệ luôn luôn ở Lục Bình diện trước triển hiện ra vẻ ở thành thục ung dung, lần này hiếm lắm mới biểu hiện ra vẻ mặt của một cô gái nhỏ rắn mắt, khiến cho Lục Bình nhất thời cảm thấy ngây dại.

Chung Kiếm làm bộ ho khan hai tiếng, đưa tay ở trước mắt Lục Bình quơ quơ, nói:

- Ho khan một cái... hè hè... Lục sư đệ? Hồn đâu trở về, hồi hồn hồi hồn!

Lục Bình bình tĩnh xoay đầu lại, nhìn Chung Kiếm, trên mặt không ngờ không có chút ngượng ngập nào, ngược lại còn đem Chung Kiếm hù dọa giật cả mình, vội vàng nói:

- Lục sư đệ, Hồ Lệ Lệ sư tỷ là ở chỗ kia kìa, lúc nào nhìn mà không được, cần gì dùng thứ ánh mắt này nhìn ta!

Lục Bình bất đắc dĩ nhìn một chút Mã Ngọc ở bên cạnh, Mã Ngọc cười nói:

- Được rồi, không đùa giỡn với Lục sư đệ nữa. Dứt lời, nghiêng đầu hướng Lục Bình hỏi:

- Lục sư đệ, sự tu luyện của ngươi cũng quá mức xa xỉ đi. Bọn ta biết sư đệ tài sản phong phú, nhưng bằng cách như vậy mà tu luyện, ngươi có thể chịu đựng nỗi sao?

Thì ra là, đang lúc mọi người bắt đầu tu luyện mang tính khôi phục, chỉ thấy Lục Bình đầu tiên đem ra một bồ đoàn màu trắng đặt ở dưới người, phía trên bồ đoàn khắc đầy trận pháp phức tạp, hiển nhiên là một món thượng cấp tụ linh bồ đoàn. Rồi sau đó Lục Bình đem một viên thủy chúc tính Huyết Linh đan đặt vào trong miệng, hai tay mỗi tay cầm một viên trung phẩm linh thạch bắt đầu tu luyện.

Sau khi Lục Bình vận chuyển pháp lực, một cái cổ chuyết ngọc bội treo ở bên hông của hắn đột nhiên tản mát ra ánh sáng màu tím. Một đoàn vận khí màu tím lan ra, đem Lục Bình đoàn đoàn vây quanh, hút dẫn linh khí từ bốn phía. Đồng thời, nó còn có một loại khí tức làm người ta bình tâm tĩnh khí, dũng động ở bốn phía, khiến cho tu sĩ nhanh chóng tiến vào tu luyện trạng thái, gia tăng hiệu quả tu luyện.

So sánh với Lục Bình sử dụng biện pháp tu luyện vô cùng hào hoa, những người khác trong Tuần hải đại đội thứ nhất chẳng qua là có người nuốt một viên đan dược, có người dùng một trung phẩm linh thạch phụ trợ, có người thậm chí dùng một viên hạ phẩm linh thạch, ngay cả Lưu Tử Viễn, Đỗ Tử Thắng cũng bất quá sau khi nuốt đan dược, dùng hai viên trung phẩm linh thạch để phụ trợ hấp thu linh lực nhằm gia tăng tốc độ khôi phục mà thôi.

Đồng thời, mọi người còn có một phát hiện, Lục Bình trong trạng thái tu luyện xa xỉ như vậy, sử dụng thời gian khôi phục cùng tu luyện so với tất cả mọi người còn dài hơn. Điều này nói rõ, pháp lực của hắn nếu so với mọi người ở đây đều thâm hậu hơn. Chỉ có như thế, Lục Bình mới hao tốn thời gian lâu như vậy để khôi phục.

Cho ra kết luận, mọi người lần nữa đối với thực lực của hắn cảm thấy không còn gì để nói. Khó trách hắn có thể ở yêu tộc hải vực tồn tại những năm năm như vậy! Khó trách hắn có thể bị bốn phái Khương, Liễu hai vị đại chân nhân trân trọng chú ý như vậy! Rồi hắn cuối cùng cũng bị Liễu Huyền Linh chân nhân ở dung huyết trung kỳ thu làm thân truyền nhập thất đệ tử. Và khó trách hắn có năng lực địch lại và kết hợp giết chết dung huyết tầng tám yêu thú.

Lục Bình bị mọi người nhìn đến nỗi cảm thấy trở nên lúng túng, đồng thời hắn cũng âm thầm cảnh giác mình quá mức chiêu diêu. Cũng may bây giờ Tuần hải đại đội thứ nhất một mình hành động, bao gồm Lưu tiên trưởng ở bên trong, tất cả mọi người đều cùng với hắn có quan hệ không tệ. Diêu Dũng, Chung Kiếm... đều là bạn tốt của hắn. Chứ nếu là ở trước mặt người ngoài mà tu luyện như vậy, nói không chừng liền chọc cho người mơ ước, mưu tài hại mệnh là lẽ thường tình.

Lưu Tử Viễn thấy Lục Bình không được tự nhiên, lấy ra một ngọc giản, nói:

- Đây cũng ở trên người của con dung huyết chín tầng sa yêu đó thu hoạch được. Yêu thú truyền đi tin tức ít khi nào sử dụng ngọc giản. Ngọc giản phần nhiều là khi yêu thú hóa hình, trở thành chân nhân sau đó mới sử dụng. Có thể thấy bọn ta lần hành động nhất định có thu hoạch lớn.

Mọi người rối rít thúc giục Lưu Tử Viễn tra xét nội dung bên trong ngọc giản. Lưu Tử Viễn đưa thần thức ra, đem phong ấn ở mặt ngoài ngọc giản xé tan, rồi đột nhiên kêu lên:

- Không ổn!

Chỉ thấy một đạo quang đoàn từ ngọc giản bị phá khai phong ấn đột nhiên bắn ra ngoài, hướng đông phương bay đi cực nhanh. Lưu Tử Viễn cùng với hai vị Đỗ, Phương bên cạnh căn bản không kịp ngăn cản.

Lưu Tử Viễn nhìn ngọc giản trong tay, vội vã nói:

- Cái này là một ngọc giản dùng thần niệm khắc ấn, bên ngoài lại dùng thần thức khắc ấn phong ấn trận pháp tiến hành ngụy trang. Một khi dùng thần thức phá giải trận pháp, thần niệm biến thành dự cảnh trận phù sẽ bị kích thích. Quang đoàn mới vừa rồi chính là dự cảnh trận phù thông báo cho yêu tu chân nhân ở chung quanh đây. Bọn ta phải nhanh chóng rời đi, nếu chậm sẽ bị yêu tu chân nhân đuổi theo!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.