Editor: Thủy Nhược Lam
Nỗ lực duy trì ý cười ôn hòa, hai tay nắm chặt tay anh, ý đồ làm anh tỉnh táo lại. Kết quả phát hiện hai mắt anh tràn ngập không tin tưởng, điều này làm cho ý cười ôn nhu của tôi cứng lại, trăm năm khó được một lần hảo thanh hảo ngữ cứ như vậy biến thành đóng băng, tôi cũng thật bất đắc dĩ.
"Em biết anh rất tức giận, tuy nhiên em hi vọng anh có thể nghe ý kiến của em." Tôi cười không được nữa, đành phải nói lời lạnh nhạt nói ra ý nghĩ của mình.
Cal rốt cục trầm tĩnh lại, xem ra tôi cười ôn nhu tạo thành gánh nặng rất lớn cho anh, làm anh không biết phải làm thế nào."Anh biết em muốn cái gì." Cal khôi phục thành dáng vẻ bình thường, anh tự nói móc mình nói: "Em không thích anh tự chủ trương, anh đương nhiên biết rõ. Nhưng rất nhiều chuyện em không hiểu, cho nên em phải nghe lời anh, bởi vì anh so với em càng hiểu quy tắc nói này. Anh không thể để em không biết gì mà tiến vào, anh sợ..."
Môi anh mấp máy vài cái, mang theo lo lắng cùng kinh nghi, rốt cục thấp giọng nói ra, "Anh sợ em sẽ bị dọa chạy."
Chẳng lẽ tôi thoạt nhìn rất yếu đuối vô năng?
"Ký tên đối với em rất có lợi, có ưu việt rất lớn, tương lai em mang họ Hockley liền không có người dám nói với em cái gì." Cal lại trở lại trạng thái buổi chiều, anh rõ ràng mình xử lí số tiền này như thế nào, cho nên thoạt nhìn thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-ai-vinh-hang/2511521/chuong-53-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.