Editor: Thủy Nhược Lam
Tôi rất muốn nhấn cái tên tửu quỷ ngây thơ thừa thãi tinh lực hôm qua xuống đáy biển, lại đá thêm mấy đá cho người đó xuống đại tây dương. Con người của tôi có cái tật xấu, chính là lúc uống say tinh thần sẽ rất thừa, thấy ai cũng cảm thấy vừa mắt, thậm chí lúc quá đáng nhất còn ôm lấy người đó làm nũng không buông, đáng sợ nhất là, hôm sau tỉnh lại tôi lại nhớ rất rõ ràng.
Đúng vậy, tôi vừa thân vừa ôm Caledon Hockley lại còn làm nũng không buông nữa, cuối cùng còn treo ở trên người người ta ngủ nữa.
Đau đầu ngồi trên ghế dựa ở sàn tàu, vẻ mặt mệt mỏi nhìn bữa sáng, bên người là nhân viên phục vụ đi qua đi lại đi qua đi lại thêm đồ ăn. Bọn họ dùng âm trà màu bạc thêm trà cho chúng tôi, một chút cũng không cảm thấy kì quái nữ chủ nhân đi đâu.
Cal mặc tây trang và quần màu tối, anh dùng thìa quấy ly trà, bất động thanh sắc nhìn tôi liếc mắt một cái.
Tôi không biết khuôn mặt tiều tụy và quầng thâm mắt có gì đẹp mà nhìn, không có khí lực duy trì cái gọi là lễ nghi bàn ăn, giống như nam nhân trực tiếp dựa cả người lên ghế dựa, tay chống cằm hai mắt vô thần.
"Lần sau đừng uống nhiều rượu như vậy." Cal ôn hòa cười dặn tôi, sau đó uống một ngụm trà, hoàn toàn không có chút phẫn nộ nào giống như hôm qua khi đi bắt.người cả
"Ừm." Tôi không có tinh thần trả lời.
"Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-ai-vinh-hang/2511506/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.