Từ khi Trọng sinh đến nay, ta đối với Lục Lương lạnh lùng, châm chọc.
Nhưng chưa từng ngăn cản hắn từng chút từng chút leo lên.
Nếu không, hắn cũng sẽ không ôm hy vọng rằng, từ đầu đến cuối lòng ta vẫn có hắn.
Và giờ đây, ta nhìn hắn xây đài cao, nhìn hắn mở tiệc chiêu đãi.
Rồi khi hắn sắp sửa leo lên đến đỉnh. Ta nhất cử đẩy xuống, khiến lầu của hắn sụp đổ!
Lục Lương rời đi, vô cùng nhếch nhác.
Vị Lục tiểu tướng quân từng phong quang vô hạn, chỉ sau một đêm ngay cả tiểu tốt cấp thấp nhất cũng không bằng.
Và ta đang để Phó Lăng Tiêu đ.á.n.h xe cho ta, từ trên cao thong thả ngắm nhìn kiệt tác của chính mình.
Hắn nhìn Phó Lăng Tiêu đầy u ám, cuối cùng quay sang ta, giọng cay đắng:
“A Như, đây chính là sự trả thù của nàng đối với ta sao?”
Chỉ còn thiếu một chút, chỉ một chút nữa thôi.
Chỉ cần chờ đến trận chiến kiếp trước Phó Lăng Tiêu và phụ thân ta hy sinh tuẫn quốc, hắn lợi dụng những điều tai nghe mắt thấy kiếp trước để xoay chuyển càn khôn, liền có thể quan vận hanh thông.
Hoàn toàn có thể ngồi ngang hàng với Phó Lăng Tiêu, thậm chí còn cao hơn hắn. Như thế, hắn liền có thể cưới ta lần nữa.
Thế nhưng giờ đây, ngay lúc chỉ còn cách mục tiêu một chút, ta đích thân cầu xin phụ thân.
Khiến mọi thứ của hắn, hoàn toàn tan thành mây khói.
Và ta thản nhiên thừa nhận:
“Là ta đấy, thì sao?”
“A Như!”
Kể từ khi Trọng sinh, Lục Lương lần đầu tiên tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-tuu-kiep-nay/4799316/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.