Sau ngày hôm đó, ai cũng nói Lục Lương phát điên.
Hắn bất chấp tất cả g.i.ế.c địch, leo lên, danh tiếng vang dội.
Khác với hắn. Phụ thân ta thì vui mừng khôn xiết về chuyện Phó Lăng Tiêu và ta tâm đầu ý hợp.
Thấy ta đến, Người mừng rỡ vẫy tay.
Lão gia hai bên thái dương lấm tấm bạc, nhưng ánh mắt lại rạng rỡ.
Theo lý mà nói, Người vẫn chưa đến mức phải dùng từ “già”.
Nhưng Người và mẫu thân ta lấy nhau khi đã trung niên mới sinh được ta, lúc sinh ta Người đã ngoài ba mươi.
Lại vì mẫu thân ta nhiễm phong hàn, chữa trị lâu ngày không khỏi mà qua đời, Người lại càng già đi hơn mười tuổi chỉ trong một đêm.
Giờ đây dù có cầm được đại đao, cũng không che giấu được dấu vết của thời gian.
Thấy ta đến, Người cười vẫy tay:
“A Như, lại đây xem, đây là đóa mẫu đơn năm xưa mẫu thân con tự tay trồng, thật kỳ lạ, những năm này biên ải lạnh giá, nó chưa từng nở, hôm nay lại nở rồi.”
Những cánh hoa kiều diễm có thể nở rộ giữa nơi lạnh giá, quả thực không dễ dàng.
Lúc này lay động theo gió, trông thật đẹp, nhưng cũng đáng thương.
Người cẩn thận che gió, nhìn hoa và nói với ta:
“Thoáng cái, mẫu thân con đã mất đi nhiều năm như vậy rồi, ta cũng già rồi, may mắn thay, A Như ngoan của chúng ta đã lớn, cũng có ý trung nhân như ý rồi, đợi ta theo mẫu thân con về cõi vĩnh hằng, cũng không còn gì hối tiếc.”
Người nói đầy khoáng đạt, nhưng lòng ta lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-tuu-kiep-nay/4799315/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.