Giờ đây, vị thiếu niên tướng quân đó, Phó Lăng Tiêu — người con trai độc nhất của Phó gia đã cùng phụ thân ta hy sinh nơi sa trường — đang đứng trước mặt ta.
Ta thu lại hết thảy sự khinh suất, kính trọng hắn:
“Đã gặp qua Phó công tử.”
Thật sự ngoan ngoãn hiểu chuyện, khách khí vô cùng, hoàn toàn khác với vẻ hung dữ ban nãy.
Hắn nhướng mày cao hơn. Phụ thân ta thấy thái độ của ta, tưởng ta hài lòng, càng vui mừng hơn, nói với Phó Lăng Tiêu:
“Hiền chất, ngươi không biết đấy thôi, A Như nhà ta là người lương thiện nhất, ngay cả con kiến bên đường cũng không dám giẫm.”
Phó Lăng Tiêu vừa thấy ta dùng chân giẫm đi giẫm lại lên tay Lục Lương:
“...”
Ta: “...”
Phụ thân ta:
“A Như nhà ta lại càng nhát gan, đối với ai cũng hòa nhã, thế nên ta luôn sợ nếu một ngày ta không còn, con bé sẽ bị người ta ức hiếp.”
Phó Lăng Tiêu vừa bị ta đe dọa nhìn nữa sẽ móc mắt:
“...”
💥Hi ! Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi.
💥Follows Fanpage FB ( Mây Trên Núi ) để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!
Ta: “...”
Phụ thân ta:
“A Như nhà ta...”
Ta không nhịn được, đỏ mặt cắt ngang:
“Phụ thân!”
Phụ thân ta ho khan hai tiếng, giả vờ không thấy ánh mắt nóng bỏng của ta, hỏi:
“Ta nghe nói hiền chất đến nay vẫn chưa thành thân, hiền chất thấy, A Như nhà ta thế nào?”
Cái lão già này, ta tức đến muốn nhéo râu Người! Khổ nỗi có người ngoài, ta chỉ đành lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-tuu-kiep-nay/4799312/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.