-Không lo ế đâu…anh nguyện hy sinh thân mình lấy em. Em sau này nhất định là vợ anh – Sói Đêm lại châm thêm một câu, nụ cười tà mị trên môi vẫn không tắt.
Gì chứ? Nguyện hy sinh lấy cô? Hừ.. Cả Thiên Ngạo và hắn đều thích bá đạo như thế. Một kẻ nói cô là hôn thê trọn kiếp, một kẻ lại nói cô nhất định là vợ hắn. Miêu Nguyệt ơi là Miêu Nguyệt, rốt cuộc mi nên đặt vài phần tỉ lòng tin vào kẻ nào?
( Tác giả: Nguyệt tỷ tỷ…tỷ thích ai?
Miêu Nguyệt: không biết, không phải do cô quyết định cả sao?
Sói Đêm không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn cô, thì ra cô ta lãnh khốc như vậy cũng do phải chịu nhiều thương tổn lớn như thế.
-Nếu lúc đó tôi không đòi ba mẹ dẫn mình đi chơi, có lẽ..có lẽ họ đã không bỏ tôi ở lại đây một mình – Giọng Miêu Nguyệt ngày càng run, cô cố cắn chặt môi kìm nén dòng lệ ngấn đầy hai mắt không trào ra.
-Vậy tổ chức của em? – hắn ngập ngừng
-Đúng vậy..chỉ để trả thủ
Sói Đêm không hỏi thêm nữa, chỉ sợ càng chạm vào vết thương trong quá khứ của cô. Nhưng mà kẻ đứng đầu Sư Tử Đỏ – Thiết Đồng, chẳng lẽ ông ta chỉ một lòng muốn trả thù giúp người bạn quá cô của mình sao? còn hao tổn bao nhiêu tiền của và công sức để gây dựng băng đảng này chẳng lẽ không có mục đích gì khác? Nghĩ vậy nhưng hắn không hề nói ra, đành giấu tạm trong lòng, đợi khi mọi chuyện ổn thòa, hắn nhất định sẻ đưa cô đi tránh khỏi nơi máu tanh này.
Miêu Nguyệt xoay người, mắt thấy đóa diên vỹ nở rô đẹp tươi mọc dại gần đó, cô thuận tay ngắt bước đi. Được chừng chục bước, Sói Đêm thấy cô quỳ trước hai gò dất vun cao, cỏ mọc um tùm, tay cô đặt đóa diên vỹ vừa ngắt ban nãy lên.
-Đây là mộ ba mẹ em sao? – hắn đứng sau cô, mắt nhìn hai gò đất trước mặt mà hỏi
-Thực ra thì không phải. Họ mất, nagy cả tro cốt cũng tứ tán khắp nơi. Bác Thiết Đồng khôgn cho tôi đến đây, sợ tôi nhớ lại quá khứ mà thương tâm nên đã dựng hai phần mộ gần Thiết gia. Nhưng tôi muốn ba mẹ ở nơi này nên tự mình đến đây mà vun hai gò đất này. Uổng cho ba mẹ tôi, sống luôn quá lương thiện, đến khi chết đi lại không có được nơi an nghỉ tử tế.
Cô cười chua chát, đột nhiên kinh ngạc trừng mắt nhìn hắn. Sao lại như thế? Ma xui quỷ khiến gì khiến cô kể hết cho hắn nghe thế này? Nếu hắn thật sự là tay chân của kẻ thủ thì…Hay cho Miêu Nguyệt, mày cùng có lúc ngu xuẩn như thế này.
Sói Đêm thấy ánh mắt lửa giận của cô thì hiểu ngay ý, vội lơ đãng nhìn ra chỗ khác.
Miêu Nguyệt liếc xéo hắn một cái. Nhưng thật sự cô ở gần hắn luôn có cảm giác rất an toàn, còn khá tin tưởng đến kì lạ, thậm chí cho dù cô không nói có lẽ hắn cũng sẽ tự biết. Ấy vậy mà Miêu Nguyệt chẳng hề biết chút gì về hắn, thực ra hắn như thế nào?
Bất chợt, cô thấy Sói Đêm cũng quỳ xuống bên cạnh cô, tươi rói mà nói:
-Ba mẹ yên tâm, con nhất định chăm sóc vợ tương lai thât tốt – sau đó vái hai cái.
-Không phải hôm nay là sinh nhật sao? Anh dẫn em đi chơi – nói rồi kéo cô đứng dậy
Miêu Nuyệt hơi lưỡng lự, không biết Thiên Ngạo đã ngủ chưa, hắn từng nói…nếu đi với tên này còn hắn?
- Sợ tên kia giận sao?- Yên tâm, có giận hắn cũng không giết chết em đâu- Nói rồi không đợi cô kịp phản ứng đã kéo đi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]