̣p lại Sói Đêm
Miêu Nguyệt im lặng nằm trong lồng ngực hắn, không động đậy cũng không hề chợp mắt. Cô không thể ngủ, cô đã hoàn toàn quen sự cô quạnh giờ đột nhiên ấm áp như thế sao có thể ngủ chứ. Miêu Nguyệt khẽ ngước lên nhìn hắn, Thiên Ngạo đã ngủ say, hơi thở đều đều. Cô khẽ nâng cánh tay hắn ra, nhẹ nhàng bước xuống giường. Miêu Nguyệt tiến đến bên cửa sổ, bắn cáp từ đồng hồ phóng xuống.
Tiếng sóng vỗ êm đềm, biển đêm một màu đen huyền bí, trên bãi cát phía xa, một thân ảnh cô đơn ngồi đó.
Viễn cảnh…
Một cô bé 3 xinh xắn tuổi ngồi trên bờ cát xây lâu đài.
-Ba ơi, xem này … Tiểu Nguyệt xây lâu đài đẹp lắm nha. – cô bé chỉ vào một ụ cát đắp không thành hình, mắt hướng về một người đàn ông gần đó.
-Cái này mà là lâu đài sao… lâu đài như vậy còng gió không thèm ở đâu – ông ta cười nói
Mặt cô bé liền nhăn lại, mắt ngấn nước, chạy lại phía người phụ nữ bên cạnh
-Mama… ba, ba bảo Tiểu Nguyệt xây xấu. Mama đánh ba đi.
Mẹ cô bé bẹo hai má âu yếm, quay sang liếc ba cô bé tiện thể tặng luôn một cái véo thật đau.
-Aaaa. Hai mẹ con thi nhau bắt nạt ba nha… ba cho hai người biết tay nè.
-Aaaa, ba xấu… chạy mau mẹ ơi..
Tiếng cười đùa khúc khích vang cọng, gia đình thật hạnh phúc.
Miêu Nguyệt khẽ chớp mi, cô thực sự muốn khóc, nhưng ai oán đã rèn thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-tay-vao-hanh-phuc-mieu-nu/2943802/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.