: Bức thư?
Miêu Nguyệt một đường thẳng bước đi, cũng không quan tâm đến ba người kia.
-Này! đợi tôi với – Liễu Uẩn vừa chạy theo vừa gọi cô.
…
-Không đợi Hoàng Vũ cùng Triệu Tuấn sao?
-Họ không chết được đâu. – Miêu Nguyệt lạnh lùng buông ra một câu
-Biết là vậy… nhưng mà…
Cô dừng bước, nhìn Liễu Uẩn khinh thường:
-Được, vậy đi bảo vệ Triệu Tuấn của cậu đi
-Tô..i.. Hắ..nn …
Không đợi Liễu Uẩn nói hết câu, bởi thấy bộ dạng của Miêu Nguyệt nhìn cô không mấy quan tâm.
-Vậy, tôi cùng cậu lên đó đi
Miêu Nguyệt ngước lên, gật một cái rồi phóng cáp kéo Liễu Uẩn cùng lên.
Trên nóc của một tòa cao ốc, dưới ánh trăng mờ ảo quỷ dị,hai thiếu nữ trong chiếc mặt nạ bạc tuyệt phần xinh đẹp đang ngồi đấy
….
Lúc này Triệu Tuấn và Hoàng Vũ đã chia nhau ra làm nhiệm vụ. Hoàng Vũ một đường thẳng bước vào cửa chính của căn biệt thự tựa hồ như một người bạn đến thăm nhà vậy. Với một mánh khóe đơn giản anh đã mở được cánh cữa kính ba lớp. Bước vào trong nhà hắn, liếc xung quanh toàn là camera nhỏ trang bị sau các vật dụng. Đúng có tật giật mình, hắn làm việc xấu nên sợ người ta phát hiện lắm sao? Khóe môi không khỏi hiện lên một nụ cười khinh miệt. Nhẹ nhàng xoay chiếc nhẫn trên ngón tay cái, Hoàng vũ ung dung bước lên lầu không vướng một sự ngăn cản nào, bởi lẽ có việc gì phải sợ khi camera không ghi được hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-tay-vao-hanh-phuc-mieu-nu/2943784/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.