Chuyển ngữ: Bis
Beta: Mây
*
Tuyết rơi càng lúc càng dày, nơi nơi được bao phủ bởi lớp tuyết trắng xóa. Khoảng đất trống trước nhà bị tuyết lấp đầy, mặt đất phẳng lạnh như băng. Từng bông tuyết rơi xuống những cây đào yếu ớt và cành cây gần như bị tuyết dập gãy. Nhĩ Đông quỳ trên mặt đất, mặt tái đi vì lạnh, trên vai và đỉnh đầu đều phủ một lớp tuyết. Một lúc sau, cánh cửa tre bị đẩy ra, người đàn ông trong bộ y phục màu lục lam với dáng người hiên ngang tựa cây trúc đứng trên bậc thang, đăm đăm nhìn Nhĩ Đông.
Nhĩ Đông vẫn cúi đầu, lông mày cũng lấm tấm những bông tuyết, không chịu ngước mắt nhìn sư phụ.
"Ngươi đã biết sai chưa?" Giọng người kia vẫn đều đều như trước.
Nhĩ Đông xót xa nhếch môi, chỉ vì nhắc đến Tà Khê mà y lại bị phạt quỳ dưới mưa tuyết.
"Chuyện gì con làm cũng là sai sao ạ?" Nhĩ Đông ngây ngốc hỏi.
Thật ra, đáng lẽ y phải tự hiểu, rằng dù điều y làm là sai hay đúng, thì trong mắt sư phụ chúng đều giống nhau mà thôi. Bản thân y vốn chưa từng lọt vào mắt hắn.
Hắn rũ mắt nhìn Nhĩ Đông.
Vì đã ấm ứt từ lâu, Nhĩ Đông không kìm được thốt lên: "Tại sao người có thể mỉm cười với người khác, nhưng lại lạnh nhạt với chỉ một mình con ạ? Tại sao người cứ coi thường con thế ạ?"
"Rõ ràng con mới là người vẫn luôn ở cạnh người!"
Với thiếu nữ bán trà hay ông chủ cửa hàng, sư phụ đều đối xử rất tử tế. Nhưng mỗi khi đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-son-ha/1124551/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.