Chuyển ngữ: Longuevie (Sao)
Beta: Mây
*
Ở phía nam Hiệp Châu và phía đông Mai Xuyên, có một ngôi làng nọ gọi là thôn Mậu, người sống trong thôn đếm đi đếm lại chưa đầy một trăm hộ gia đình. Nhưng kể từ khi nơi đây bắt đầu xây một cái chợ, các sản vật ở miền núi phía tây được chuyển đến, dân cư từ từ đông lên, tạo thành một thị trấn nhỏ. Thôn Mậu không tính là phồn hoa, nhưng trong phạm vi trăm dặm, khắp nơi đều là đồi núi, đất đai cũng chẳng có mấy, và cách không xa là thành Tà Khê tấp nập, nên người miền núi muốn trao đổi hàng hóa luôn phải đến thôn Mậu. Trong mắt những đứa con nít gần đấy, thôn Mậu là một trong những nơi náo nhiệt nhất.
Nhĩ Đông cũng từng muốn tới thôn Mậu. Y biết đến sự tồn tại của thôn Mậu đều là nhờ cái miệng của lão tiều phu, còn biết thêm là nơi đó có những cửa hàng kéo dài cả trăm mét, sản vật núi rừng, hàng hải sản không thiếu thứ gì, nếu như hôm nào may mắn còn có thể gặp được những món đồ khác quý hiếm hơn.
Nhưng Nhĩ Đông không được đi, chỉ mới cùng lão tiều phu nói chuyện một lúc, y đã bị sư phụ phạt quỳ một đêm, quỳ gối trên bậc thềm đá lạnh như băng ở sân trước. Đầu gối nhức nhối mấy ngày, đau đến nhe răng trợn mắt, từ đó y không dám nói muốn đi thôn Mậu nữa.
Sư phụ đối xử với y không hề hà khắc, còn có thể coi như khá thoáng, ngay cả khi Nhĩ Đông cong mông xới đất đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-son-ha/1124549/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.