Thời điểm Cố Thanh Bùi rời giường, Nguyên Dương đã tập xong thể dục buổi sáng trở lại.
Hắn nhìn nhìn đồng hồ, còn chưa đến tám giờ,"Cậu dậy sớm ghê."
"Ngủ dậy muộn thì làm được cái gì chứ." Nguyên Dương đi vào phòng bếp nhìn nhìn,"Sữa đậu nành xay xong rồi, lại ăn cơm đi."
Cố Thanh Bùi khoanh hai tay, nhíu mày nói: "Cậu đây là cố ý chạy đến nhà tôi để làm bảo mẫu hở?"
Nguyên Dương hừ một tiếng, "Bằng không thì để tôi đói hai ngày à?"
Cố Thanh Bùi nói: "Trương Hà đặt vé cho cậu rồi đấy, cậu bảy giờ tối nay sẽ bay."
"Không phải ngày mai sao?"
"Chuyến bay tầm đó rẻ, tiết kiệm chi phí."
Nguyên Dương bất mãn nói: "Ông chính là sốt ruột muốn đuổi tôi đi thì có."
Cố Thanh Bùi ngồi trước bàn ăn bữa sáng, đầu cũng không nâng,"Đây là do yêu cầu công tác."
Nguyên Dương trừng mắt liếc hắn một cái, trong lòng phi thường khó chịu.
Y cởi áo, lộ ra thân trên kiện mỹ, cầm chiếc khăn mặt sạch lau mồ hôi trên người.
Cố Thanh Bùi liếc mắt ngắm một cái, trong lòng nhịn không được oán thầm, sáng sớm mà đã bán khỏa thân, khoe hàng cho ai xem a.
Hiển nhiên đây là khoe hàng cho hắn xem, bởi vì Nguyên Dương lau mồ hôi xong, trực tiếp an vị ở đối diện hắn tính toán ăn cơm.
Cố Thanh Bùi nói: "Cậu không mặc quần áo vào à?"
"Tôi mới vừa vận động, nóng lắm, hệ thống sưởi ấm trong phòng như thế nào lại nóng vậy chứ."
Cố Thanh Bùi đành phải đem ánh mắt dời đi.
Hắn cùng Nguyên Dương không giống nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-phong-doi-quyet/1851363/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.