Sáng sớm ngày hôm sau, thời điểm Lý Dương Kiêu tỉnh dậy, Trì Minh Nghiêu ở bên cạnh vẫn còn ngủ say. Cậu chống tay lên giường, ngồi dậy, cảm thấy eo có hơi đau. Ánh nắng bên ngoài thoạt nhìn không tồi, xuyên thấu qua khe hở rèm cửa, tạo thành một vệt sáng trên mặt đất.
Trì Minh Nghiêu dường như cảm nhận được động tác của người bên cạnh, trở mình, tiếp tục chìm vào giấc ngủ.
Lý Dương Kiêu đã hết buồn ngủ từ lâu, mỗi buổi sáng đều dậy sớm luyện lời thoại đã là trở thành thói quen của cậu. Lý Dương Kiêu nhìn Trì Minh Nghiêu ngủ say, hô hấp đều đều, không hề đề phòng, trong đầu bỗng xuất hiện một kế hoạch phạm tội rất logic: Cậu có thể nhân lúc Trì Minh Nghiêu ngủ say mà trói anh lại, sau đó để cho anh trơ mắt nhìn phòng mình không còn chút tài sản nào.
Nhưng kế hoạch phạm tội ở trong đầu cậu diễn biến đến một nửa, Lý Dương Kiêu liền cảm thấy có chút không thực hiện nổi nữa — căn nhà này thực sự quá trống trải, ngoại trừ vài thiết bị gia dụng cần thiết, thì cũng chỉ còn đôi ba bức tranh treo trên tường, đến đồ ăn vặt một chút cũng chẳng có. Tranh vẽ thoạt nhìn cũng không tệ, bức tranh trên cùng có vẻ là dùng màu vẽ một chú nai con, phối màu vô cùng đẹp mắt, làm người ta nghĩ tới chồi non chớm nở đầu xuân.
Lý Dương Kiêu nhìn chằm chằm bức tranh trong chốc lát, lại quay đầu nhìn Trì Minh Nghiêu.
Cậu nhớ lại cuộc ân ái cuồng nhiệt đêm qua, không thể không thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-duoi-truy-vi/941853/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.