Trì Minh Nghiêu dùng bàn tay dính tinh dịch chậm rãi xoa xoa bên ngực trái của Lý Dương Kiêu, hỏi: "Làm gì để cảm ơn tôi đây?"
Hô hấp của Lý Dương Kiêu dần dần ổn định lại, cậu từ trên người Trì Minh Nghiêu đứng thẳng dậy, cúi đầu rút khăn giấy bên cạnh, tự dọn dẹp chính mình, kéo khóa quần, quay đầu nhìn anh nói: "Tôi cũng dùng tay giúp anh nhé?"
Trì Minh Nghiêu lấy ra mấy tờ giấy, đến trước mặt Lý Dương Kiêu, chậm rãi lau sạch sẽ từng ngón tay một, sau đó cuộn lại thành những viên giấy, ném vào thùng rác bên cạnh, dùng ánh mắt đầy thâm ý nhìn cậu, nói: "Tích thủy chi ân, dũng tuyền tương báo*, hiểu đạo lý này không?"
________________________
*Tích thủy chi ân, dũng tuyền tương báo: sơ lược là: làm ơn thì chỉ bằng một giọt nước nhỏ, còn báo ơn đền ơn người khác như một dòng suối mạnh mẽ, sống phải biết khắc ghi ơn nghĩa của người khác.
________________________
Lý Dương Kiêu liếc anh một cái, không nói gì.
Tào Diệp lái xe, nhanh chóng mua được áo thun, Lý Dương Kiêu thay quần áo sạch sẽ, đi theo sau Trì Minh Nghiêu ra ngoài.
Trên hành lang đã yên tĩnh trở lại, đạo diễn Từ Tuấn Chi từ trong góc đi ra, xem ra vừa từ WC ra, nhìn thấy Trì Minh Nghiêu thì nhiệt tình tiến lên chào hỏi, nói cái gì cũng muốn kéo Trì Minh Nghiêu đến bàn cơm uống rượu.
Trì Minh Nghiêu viện cớ nói bên cạnh có bữa tiệc đang chờ mình, lần sau sẽ cùng nhau uống. Nhưng Từ Tuấn Chi lập tức cười nói, "Trì thiếu coi như nể mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-duoi-truy-vi/941852/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.