Lục Diệp không nỡ khiến Vân Hi sợ hãi, nhưng hắn càng không nỡ để người mình thương ở lại đây, trong hầm ngục tối tăm mù mịt này hứng chịu sự dày vò của ác quỷ. Hắn thà làm em đau một lần này thôi còn hơn là phải hối hận cả đời. Bàn tay nắm chặt dần buông lỏng ra, vừa chạm nhẹ vào cơ thể gầy yếu của Vân Hi đã khiến em giật nảy mình, co rúm lại, run lên dữ dội, dù đau đớn nhưng vẫn không chịu ngừng lại cơ chế trốn chạy theo bản năng, đôi tay Vân Hi giật mạnh chiếc còng nặng nề ở đầu giường khiến nó phát ra tiếng kèn kẹt nhức óc và máu tươi ứa ra ngày càng nhiều thêm. Trong bóng tối bao trùm, Vân Hi thà tự hủy hoại bản thân còn hơn phải chờ đợi những kẻ thủ ác đáng sợ tới cắn nuốt thân xác em.
Lục Diệp không thể nhìn nổi thảm cảnh này nữa, hắn rút chiếc khăn tẩm thuốc mê trong túi áo ra, cưỡng ép bịt chặt mũi miệng Vân Hi cho tới khi em hoàn toàn ngất lịm đi mới buông lỏng tay, nhanh chóng phá hủy chiếc còng tay, cởi bỏ áo vest, choàng lên che chắn cơ thể gầy yếu đã mềm nhũn rồi phóng ra ngoài.
Vừa tới hành lang, lũ bảo vệ đã dàn hàng ngang tạo thành một vòng vây chặn Lục Diệp lại. Trong lòng chúng thầm kêu hô không ổn, thật xui xẻo làm sao khi Tống lão đại không có ở đây. Để Lục thiếu gia xông vào biệt thự chưa phải là tội lớn, nhưng để người trong lòng hắn bị cướp đi thì hôm nay nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-day-thuong-dau/3570515/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.