Máu trong người Cố Hải Đăng sôi sục như nước đạt tới ngưỡng một trăm độ C. Đây là lần đầu tiên có kẻ dám đường đường chính chính đối đầu với hắn, cũng là lần đầu tiên có người khiến Cố Hải Đăng phẫn nộ hơn cả khi phải sống dưới ánh mắt dò xét, vừa coi thường, vừa sợ sệt của lũ người luôn nịnh nọt vây quanh cha hắn.
Những ngón tay của Cố Hải Đăng siết chặt, nhìn rõ ràng từng đốt trắng xanh, và răng hắn không biết tự lúc nào đã nghiến mạnh đến phát đau. Bình thường, Cố Hải Đăng đánh nhau như chuyện cơm bữa, lúc lâm trận, hắn thường nhắm vào bụng của đối phương trước tiên, chỉ một cú đánh hiểm ác cũng đủ khiến cho lục phủ ngũ tạng của kẻ thù vỡ nát. Nhưng lúc này Tống Tử Đằng đang ôm chặt lấy Vân Hi không buông, cảm tưởng hắn đang dung nạp y vào trong thân thể mình, giữ chặt tới mức những phần da thịt chạm vào nhau không nhìn thấy một kẽ hở. Điều này vô tình khiến Cố Hải Đăng không thể ra tay được, hắn thực sự đã để tâm tới Vân Hi mà chẳng hề hay biết, sâu trong thâm tâm hắn sợ rằng mình sẽ vô tình không khống chế được lực đạo mà làm tổn thương y. Nhưng như vậy không có nghĩa là hắn sẽ bỏ qua cho kẻ không biết trời cao đất dày trước mặt, cơ thể người có rất nhiều yếu điểm, Cố Hải Đăng tin rằng Tống Tử Đằng cũng chẳng phải ngoại lệ. Hắn ngay lập tức chuyển hướng qua khuôn mặt điển trai của Tống Tử Đằng, chỉ cần nghĩ tới việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-day-thuong-dau/3570505/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.