" Được, vậy chúng ta đi thôi"
Vũ Tổng nói rồi đứng dậy, chỉnh lại chiếc vest mình đang mặc.
"Đi đâu...? Nhưng tôi còn phải làm việc nữa mà " Vẻ mặt cô đầy hoang mang nhìn anh.
Anh quay sang nhìn cô, nhếch môi: " Cô nghĩ tôi là ai?"
À, đúng rồi. Anh ta là ông chủ, vậy mà cô còn lo sợ điều gì. Nghĩ rồi cô lẽo đẽo đi theo Vũ Tổng.
Chiếc xe Mercedes-Maybach Exelero màu nâu nhạt, mang một kiểu dáng vừa sang trọng nhưng cũng rất thể thao đã đứng đợi trước cổng bệnh viện. Tuy xuất hiện cách đây tận 10 năm nhưng Mercedes-Maybach Exelero concept vẫn được trang bị hàng loạt những công nghệ tiên tiến và hiện đại bậc nhất và quan trọng giá của nó dù có mơ cô chũng chẳng dám nghĩ đến.
Đôi mắt cô không ngừng trợn tròn, cô không nghĩ có ngày mình sẽ ngồi trên một chiếc xe sang trọng như thế này.
"Làm gì vậy, sao không lên xe?" Vũ Tổng để tay trên vô lăng, nhìn đồng hồ trên tay, không kiên nhẫn thúc giục cô.
"Đợi...đợi tôi" Cô lúng túng mở cửa rồi ngồi vào ghế phụ đằng trước.
Anh đưa đến một cửa hàng thời trang toạ lạc ngay lòng thành phố. Đây là một nhãn hiệu cao cấp và lâu đời ở nước Mỹ này. Chỉ cần nhìn vẻ hoành tráng của cửa tiệm này thôi, cô cũng đã biết những món đồ bên trong này thật sự chẳng phải là thứ cô nên mơ ước tới.
Chiếc xe vừa dừng lại thì đã có những nhân viên đi đến mở cửa với vẻ mặt rất nhiệt tình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-yeu-anh/2259616/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.