“Chỉ đến thế thôi à ?”
Vũ Tổng liếc nhìn một cái, độ cong của khóe môi sâu hơn, lộ ra một chút ý vị nguy hiểm. Hoá ra có mèo con đi lạc.
Tiếng ái muội kia bị câu nói của anh mà bỗng chốc im bặt. Người phụ nữ dừng lại, nhìn anh với với cặp mắt khó hiểu,” Anh nói gì cơ ?”
Anh không đáp, lạnh lùng ngồi dậy, chỉnh lại âu phục của mình rồi đứng lên tiến gần về phía cửa sổ.
Người phụ nữ ấy ngồi trên chiếc ghế sô pha, khuôn mặt rất ngạc nhiên.
Không ngờ...anh ta lại chẳng lấy một chút rung động trước một người phụ nữ tuyệt trần như thế ư...?
“Vũ Tổng...nếu tôi có làm gì không vừa ý anh, tôi nhất định sẽ sửa đổi...!” Người phụ nữ ấy đứng dậy định tiến về phía anh nhưng lại bị ánh nhìn chán ghét của anh mà chùn bước.
Nhưng cô ở trong này còn thấp thỏm hơn cả cô gái ở ngoài kia. Tim không ngừng đập liên hồi vì anh chỉ đứng cách cô một bức rèm.
“ Đứng trước mặt anh là một người phụ nữ quyến rũ như tôi đây, vậy tại sao anh lại chẳng lấy một chút rung động...?”
Anh nhếch mép cười nhạt, “Bởi vì cô...thật rác rưởi”
Nói rồi anh lấy điện thoại gọi cho thư ký, sắc mặt vẫn lạnh lùng đến tàn nhẫn mà nói :” Hãy tiễn cô gái từ công ty XX, và huỷ toàn bộ tất cả hợp đồng cũng như dự án tập đoàn định đầu tư vào”
Vẻ mặt phụ nữa kia không thoát khỏi nỗi thất thần nhìn anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-yeu-anh/2259593/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.