Cô bước vào phòng khám liền nở nụ cười thật niềm nở, “ Ngày mới tốt lành!”
Mọi người đều nhìn cô với ánh mắt ngạc nhiên khiến cô cũng có chút hoang mang.
“ Có chuyện gì à?” Cô ngượng ngùng hỏi.
“ Đúng là người sắp thăng chức có khác, cuộc sống liền trở nên màu hồng” bác sĩ Ngô Hưng lắc đầu đáp, sắc mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi.
Mẫn Huyền ngồi bên cạnh liền chọc ghẹo :” Sao nhìn anh chẳng giống dáng vẻ người mới kết hôn gì cả vậy”
Bác sĩ Khải Vương thấy thế cũng hùa theo :” Vậy là bác sĩ Mẫn Huyền không biết rồi, đây mới chính là dáng vẻ của những cặp vợ chồng mới cưới đấy. Ban ngày thì đi làm, ban đêm còn phải làm trách nhiệm của một “ người chồng” cơ mà. Làm sao có thời gian nghỉ ngơi”
Mọi người nghe xong liền bật cười nhưng phải cố cười không thành tiếng. Ngô Hưng nghe xong liền bật dậy cốc đầu cậu một cái, “ nói hàm hồ gì vậy!”
Cô khẽ cười nhìn mọi người đang vui vẻ với nhau, mỗi ngày của cô đều bắt đầu bằng những câu chuyện nô đùa nho nhỏ như thế.
Cô cũng dần quen với việc nơi này không có anh. Cô tự hỏi nếu anh nghe được những câu chuyện này, chắc hẳn vẫn sẽ là ánh mắt vô cảm với khuôn mặt không biến sắc, chẳng có gì khiến anh bật cười như một đứa trẻ cả.
Nhưng nếu có thể, cô vẫn muốn anh có thể nghe những câu chuyện như thế này...
Nghĩ rồi cô lại cầm chiếc điện thoại lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-yeu-anh/2259574/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.