Vân nhìn cô lắc đầu, " Ý em nói ở đây là ở biểu cảm chứ không phải biểu hiện cơ thể"
Cô không đáp mà chỉ ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh giường, thuận tay lấy cuốn sổ bệnh lý để kiểm tra.
Vũ Vân liền chồm dậy, ánh mắt nhìn cô đầy tò mò, " Vậy để em đoán nhé, là chuyện tình cảm đúng chứ...? "
Cô có chút giật thọt nên đang kiểm tra liền dừng lại nhìn sang em, nhưng lại không đáp lại mà tiếp tục công việc.
Dù cô không đáp nhưng những cử chỉ vụng về của cô lại ngầm thừa nhận điều đó, làm cho Vũ Vân càng hỏi tiếp : " Vậy chị chọn ai, Bác sĩ Lăng kia hay giáo sư An? "
Cô quay sang nhìn em ấy với vẻ ngạc nhiên, không ngờ người ngoài như em ấy lại biết nhiều như thế.
" Tại sao em lại biết? "
Vũ Vân liền phẩy tay rồi đáp : " Chỉ cần tinh ý thì đều biết cả bác sĩ Lăng và giáo sư An đều có tình ý với chị mà "
Vũ Hân nghe xong còn tỏ thái độ ngạc nhiên hơn cả cô, giờ cậu đã hiểu cô gái mà cả ba mẹ và giáo sư An kia nhắc đến là ai rồi, và cả những chuyện sau đó nữa.
Thấy biểu cảm của Vũ Hân như thế, cô liền hỏi : " Sao vậy, có chuyện gì à? "
" À à không, không có gì " Cậu xua tay cười gượng đáp. Thầm nghĩ chuyện này tốt nhất mình cũng không nên tọc mạch.
Cô liếc mắt ra ngoài cửa sổ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-yeu-anh/2259560/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.