Đúng như dự đoán, cô chỉ cần uống một chút rượu thì mặt đỏ hây hây đỏ. Nhã Tịnh thấy thế bèn nói : " Đừng uống nữa, cậu sẽ say đấy "
" Hầy tửu lượng của tớ đã lên rất nhiều rồi, nhiêu đây nhằm nhò gì " Cô phẩy phẩy tay rồi cầm lấy chai rượu định rót tiếp vào ly thì Lăng Phong Sở đã nhanh tay cầm lấy ly rượu ngăn cô lại.
" Gì nữa, đang vui mà " Cô đặt chai rượu xuống, một tay chống cằm rồi nhìn về phía anh với đôi mắt mơ màng nhưng đầy sắc lạnh.
" Em uống nhiều rồi, đừng uống nữa khiến "
Anh nhìn cô, giọng điệu có chút dịu dàng nhưng cũng có chút răn đe khiến cô không thích tí nào, " Lại định quản tôi gì đây? Mối quan hệ chúng ta còn thân thiết đến mức như thế à "
Anh nhìn cô như trơ ra, ngay từ lúc chưa say cô đã tỏ thái độ khó chịu này rồi, nhưng bây giờ thì thẳng thắng thể hiện luôn.
" Đừng nói như vậy chứ, mọi người đều lo lắng cho cậu nên mới vậy thôi " Nhã Tịnh dỗ ngọt cô rồi quay sang ra hiệu cho nhân viên cất chai rượu đi.
" Hầy thật tuột hứng! " Cô quát rồi đứng dậy nhìn quanh.
" Cậu định làm gì? " Mộc Nhi ngồi cạnh hoang mang hỏi.
" Tìm nhà vệ sinh " Cô đáp cụt lủn rồi rời khỏi phòng, bỏ lại cái không khí ngợp ngạt này.
Trong nhà vệ sinh, cô đứng trước gương rồi nhìn thật lâu, tự hỏi tại sao chuyện tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-yeu-anh/2259531/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.