Chương trước
Chương sau
" Tôi....thực sự...."

" Cô như thế nào? " Anh nhướn mày, khóe miệng cong lên chờ đợi.

" Xin anh đấy....tôi khó chịu lắm"

Anh nghe xong, miệng nhếch lên với vẻ đắc ý.

Đột nhiên anh bước xuống giường, ngón tay rút khỏi người cô.

Cô có chút hoang mang. Tự hỏi có phải là anh đã dừng lại sau khi nghe thấy lời van xin của cô rồi ư.

Nhưng không, cô nhìn sang thì anh đi đến hộc tủ, lấy ra một hộp " ba con sói " rồi tự mình mặc lấy.

Dù là bác sĩ, cơ thể người đã nhìn thấy không biết bao nhiêu lần, mặt đã trở nên chai lì mà không biến sắc nhưng trong tình cảnh này lại đột nhiên cảm thấy ngại ngùng.

" Sao, đỏ mặt? " Anh chậm rãi bước về phía cô.

" Không...không phải " cô ngại ngùng đáp, mắt không dám nhìn về phía anh.

" Vậy hãy để tôi dạy cô, bác sĩ mà lại không dám nhìn cơ thể người chứ "

Anh cắn nhẹ vào vành tai cô rồi dần xuống chuyển xuống dưới và lưu lại một dấu yêu ở chiếc cổ trắng ngần kia.

Tay anh trườn xuống tách hai cánh hó, ngón tay đi vào chỗ lõm xuống bên dưới, nơi đó đúng là nơi mẫn cảm của cô, cô có thể cảm nhận được mật dịch từ chỗ đó tràn lan ra ngoài.

Tay anh dùng lực thêm một chút lại càng dẫn nhiều mật dịch chảy ra ngoài hơn, càng khiến ngón tay hắn thêm dễ dàng vào sâu bên trong. Cô chưa kịp thích ứng với cái kích thích anh mang đến, liền buộc miệng đáp lại : " Nhưng anh đâu phải là bệnh nhân đâu "

Cô quả thật như một tiểu yêu tinh, miệng thì phản kháng nhưng lại quấn lấy anh không rời.

Cô không cách nào ngăn tiếng kêu của mình, âm thanh phát ra nghe như giai điệu động tình.

Nhưng trêu chọc cô như vậy làm sao có thể làm anh thỏa mãn. Tay kia của anh mò lên phía trên ôm lấy hai tiểu bánh bao trắng nõn, rất đàn hồi.

Đầu ngón tay hắn cũng nhẹ nhàng vân vê lấy nhũ tiêm, khiến nó càng thêm cứng rắn. Cô khẽ ưỡn người, quả thật làm người khác phải mê muội.

Nhưng như thế vẫn chưa đủ đối với cô, cô muốn nhiều hơn thế nữa. Mà có vẻ anh vẫn chưa chịu cho vào khiến cô có chút hụt hẫng.

Anh nhìn thấy biểu cảm ấy qua gương mặt yêu kiều kia của cô nên nhẹ nhàng hôn lên đôi môi đang mời gọi kia rồi nói : " Chưa được, phải trừng phạt cô khi nào không chịu nổi mới thôi"

" Đừng mà..." Cô rên lên như đang van xin anh.

Anh một bên dùng miệng mút lấy nhũ hoa bên này, bên kia không ngừng xoa nắn, đùa bỡn nhũ hoa còn lại. Bàn tay còn lại cũng không ngừng chà đạp hoa hạch của mình, tốc độ mỗi lúc một nhanh. Từng đợt khoái cảm đánh úp lại làm mật dịch xuất ra không ngừng.

" Không được nữa...." Cô thở dốc. Khoái cảm bao phủ toàn bộ cơ thể, cô nhất thời không chịu nổi khép hai chân lại, nhưng lại bị anh tách ra, tay anh vẫn ép tay nàng tiếp tục không ngừng dao động giữa hai chân.

" Mới đó đã không chịu được rồi à "

Chân cô không ngừng co duỗi, toàn thân vặn vẹo, muốn thoát khỏi sự kiềm chế của anh. Cao trào ập đến làm cô như điên đảo, tay anh vẫn cứ tiếp tục giày vò nhụy hoa mẫn cảm của nàng không buông tha, khiến cô chỉ có thể đứt quãng rên rỉ, không thể chống đỡ.

Thấy cô vặn vẹo khó chịu, anh không đành lòng trêu chọc quá mức, bèn buông tay ra để cô nghỉ một chút.

Cô nằm trên giường thở dốc từng hơi, dưới thân vẫn tiếp tục tiết dịch ái.

Nhưng mới dừng lại một tí, anh lại hắn xoay người cô đối diện với anh, đem dục vọng nóng bỏng của mình đặt trước vòng mông đầy đặn.

Cô có chút sợ hãi xen lẫn hồi hộp nên liền lui lui về phía sau, lại càng cảm thấy có cái gì đó nóng nóng chạm vào khiến cơ thể cô càng nhạy cảm hơn.

Anh không báo trước gì mà đột nhiên liền đưa vật kì quái đó vào cơ thể cô. Nhất thời chưa thích ứng, cả cơ thể cô vặn vẹo. Mật dịch nơi đó tuôn ra không ngừng, cô cố gắng thích ứng với vật to lớn kia nhưng vẫn không thể, cả người khó chịu, vật kia khiến cả cơ thể cô nhưng bay khỏi mặt đất, đau đớn, khoái lạc,...tất cả như đồng thời đổ ập lên thân thể nhỏ bé.

Cô khẽ cau mặt, đôi lông mày chau lại vì đau. Những vệt đỏ thoát ra từ nơi thần tiên mà rướn xuống chiếc khăn trải giường màu trắng.

Hoá ra anh là người đầu tiên của cô. Nhưng trông cô lại có vẻ lại rất có nhiều kinh nghiệm, quả thật là bác sĩ có khác, vả lại bàn tay anh khi nãy cũng vào hơi sâu nhưng cũng chẳng cảm nhận được. Nhưng dù gì cô cũng là người thường nên nghĩ rồi anh chầm chậm mà tiến vào để cô quen dần với tốc độ cọ xát.

Sau cảm giác ran rát đau ấy thì những kích thích tràn về khiến cô bắt đầu cảm nhận được sự khoác lạc từ nơi ái tình đó.Mỗi lần anh đâm thẳng vào trong, cả người cô cảm thấy như bị xé rách, nhưng vẫn có một cảm giác vui thích ngoài ý muốn, theo mỗi lần xâm lược của anh, là mỗi lần anh lại nghênh hợp để nhanh tới cao triều.

Lúc đầu, vật thô to ấy ra vào với tốc độ thong thả , mà \*\*\*\* \*\*\*\*\* \*\*\*\* bên trong cứ ngày càng ẩm ướt, ngày càng gắt dao cắn chặt lấy làm cho anh không chịu nổi, cành hung hăng nhồi toàn bộ chính mình vào trong cô.

Âm thanh giao hoan liên tiếp không ngừng vang lên rất lâu, vẻ mặt cô đầy mê mẩn, quyến rũ động lòng người, ánh mắt cám dỗ, phối với tiếng thở yêu kiều, thêm ham muốn hừng hực càng thêm xinh đẹp.

Tiếng gió rít gào qua khe cửa sổ, mưa vẫn rơi không ngừng bên đường. Trong phòng ngủ, một mảnh ướt tình lan tràn khắp không khí, tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ cùng tiếng gầm nhẹ của đàn ông và phụ nữ đan cài vào nhau, tạo thành một khúc nhạc tấu, phá vỡ không gian yên tĩnh của màn đêm dày đặc.

Không biết trong màn đêm, cơn mưa kéo dài bao lâu. Chỉ là sau cơn mê dục vọng kia, cô đang nằm cuộn tròn trong lòng anh, ngoan ngoan ngủ như một chú mèo con. Hơi ấm nhẹ nhẹ lan toả khắp cả chiếc chăn kia. Có lẽ anh đã hơi quá tay nên trông cô có hơi mệt mỏi.

Anh khẽ đặt ngón tay lên đôi môi đỏ mọng vì bị anh ngấu nghiến khi nãy mà mân mê. Nhìn những vết yêu mà anh để lại, khoé miệng cong cong thầm đắc ý.

" Cô gái nhỏ, em đã trở thành người phụ nữ của tôi rồi"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.