Mộc Nhi đang ngồi trong quán cà phê. Nhân lúc đối tượng gặp mặt chưa đến cô liền lấy gương rồi chỉnh lại mái tóc, tô lại tí son.
Đây là lần xem mắt thứ 9 hay thứ 10 gì đấy trong tháng rồi, cô thầm mong lần này sẽ được như ý.
Cô nhìn lên đồng hồ, đã 7 giờ đúng nên vội cất đồ đạc đi rồi ngồi ngay ngắn, trông có chút căng thẳng.
Chiếc chuông được treo trên cánh cửa reo lên, cánh cửa mở ra, một chàng trai vớ vẻ mặt khôi ngô, dáng hình cũng tầm 1m8, bờ vai rộng và to vừa đủ để ôm trọn một người, quả thật là là một mẫu hình lý tưởng của nhiều chị em, trong đó có cả cô.
Nhưng cô cảm thấy khuôn mặt ấy có chút quen quen nên vội dụi đôi mắt của mình và nheo lại để nhìn rõ hơn.
Không tìm mà gặp, là Lăng Phong Sở. Nếu không phải do Mạn Mạn ngăn lại thì sáng nay cô đã tìm anh để nói lý lẽ rồi. Mà anh ta đến đây để uống cà phê một mình ư, cô thầm nghĩ rồi quay sang ngắm nhìn cảnh sắc đường phố bộn bề qua ô cửa kính.
Chợt chuông điện thoại vang lên, là số của người xem mắt. Cô liền bắt máy, mắt nhìn xung quanh nghĩ rằng anh ấy đã đến nên mới gọi để nhận diện.
Nhưng Lăng Phong Sở liền tiến về phía cô, trên tay cũng cầm một chiếc điện thoại.
Mộc Nhi hoang mang, mắt trợn tròn nhìn anh rồi quay lại nhìn ngược vào điện thoại của mình, đừng nói rằng anh chính là chàng trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-yeu-anh/2259484/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.