Sau đêm hôm ấy, đã bốn tuần trôi qua. Người chồng vẫn hằng đến thăm vợ và đứa con đang từng ngày của mình thường xuyên đến nỗi mọi người ở đây đều quen mặt ông.
Một buổi tối khi cô đang trực ca đêm, Vũ Hân bỗng hốt hoảng chạy đến bàn cô, thở hổn hển nói : " Bác...bác sĩ Mạn, tim...tim của bệnh nhân...ngừng đập rồi!"
Cô liền bật dậy, " Chuyển bệnh nhân đến phòng phẫu thuật gấp bà hãy liên hệ với khoa Nhi, tôi sẽ liên hệ với giáo sư An."
Nói rồi cô liền lấy điện thoại rồi gọi vào số anh. Vừa bắt máy anh liền đáp ngay một câu.
" Đừng lo, tôi sẽ đến ngay."
Cô có chút hoảng loạn do thai nhi vẫn chưa đến ngày dự sinh, nhưng bỗng nghe thấy câu nói đó của anh khiến cô an tâm trong lòng một chút.
Trong phòng phẫu thuật, tất cả đều đã tập trung đầy đủ.
" Bệnh nhân đã ngừng tim trong vòng bao lâu rồi? " anh hỏi.
" Khoảng 10 phút từ sau khi tôi gọi cho giáo sư rồi" cô đáp, tay vẫn hồi sức cho tim bệnh nhân.
" Hãy mổ lấy thai nhi, bác sĩ khoa Nhi thấy sao? " anh nhìn vào máy siêu âm rồi hỏi.
" Thai nhi đã 35 tuần, có thể sinh được rồi." bác sĩ khoa nhi đáp.
" Vậy tiến hành nhanh thôi! tôi đã thấy có dấu hiệu suy thai. Kể cả có ép tim bệnh nhân thì máu vẫn không đến được nhau thai, cả mẹ và con đều có thể chết."
Bác sĩ khoa nhi liền gấp rút cầm dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-yeu-anh/2259466/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.