“Việc chuyển nhà sao rồi? " Mộc Nhi cầm hai hai ly nước trên tay rồi để xuống bàn.
" Đừng hỏi nữa, kinh khủng! " Cô đáp, ánh mắt thất thần lộ rõ vẻ mệt mỏi.
Cậu vừa nghe vừa cầm một ly đưa cho cô, " Đây, Matcha của cậu đây.”
" Vậy sao rồi, sao lại kinh khủng? " Mộc Nhi hỏi tiếp.
Cô thở dài rồi kể hết tất cả mọi chuyện hôm qua. Mộc Nhi thì miệng cứ há to ra, vẻ mặt vừa hoang mang vừa hồi hộp hóng chuyện.
" Đó, chuyện là như thế đó." Cô chốt với giọng điệu thản nhiên.
" Oa, đây có phải là nhân duyên không nhỉ. Vừa làm cùng một nơi, vừa ở chung một nhà. Không khéo mai mốt lại hẹn hò kết hôn với nhau luôn."
" Nhân duyên cái gì, nghiệt duyên mới đúng! " Cô bĩu môi đáp.
" Mà tình tiết cứ như trong phim ấy nhỉ, tớ cũng không ngờ luôn. Nhưng cảm giác sống chung với nam thần như thế nào?"
Cô chán nản lắc đầu, " Cảm giác như là ô sin đang phục vụ chủ nhân vậy. Tớ định chuyển sang nhà mới để có thêm thời gian ngủ mà bây giờ sáng phải thức dậy làm bữa ăn sáng cho anh ta, tối phải về nấu ăn cho anh, chẳng khác người hầu là bao. "
" Bộ cậu không có cảm giác nào gọi là rung động hay gì à. Dù gì hai người cũng khác giới, cũng phải có chút gì đó với nhau chứ. " Mộc Nhi tò mò.
" Hầy, không bao giờ có chuyện đó đâu. Nếu tớ và anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-yeu-anh/2259451/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.