Sau một hồi hì hục viết lách, cô đưa cho anh một bản hợp đồng. Anh cầm cái mắt kịn để gần đó rồi đeo lên nhìn.
Nhìn anh trông có chút khác lạ số với thường ngày nên cô mới hỏi : " Anh bị cận ư? Sao ở bệnh viện tôi không thấy anh đeo nhỉ."
" Ở bệnh viện tôi đeo kính áp tròng." Anh nhàn nhã đáp.
" Ờm. Nếu anh có ý kiến gì về hợp đồng này thì cứ nói." Cô khoanh tay trước ngực tỏ vẻ đề phòng.
Giáo sư An đẩy gọng kính cao lên rồi ngẩng mặt nhìn cô : " Đa số các điều khoản trong đây tôi đều đồng ý. Nhưng có một số cái ví dụ như tại sao mỗi buổi sáng tôi đều phải đi là trước 30 phút? "
" Tại vì chúng ta làm cùng một bệnh viện còn làm chung một khoa nữa. Nếu cùng nhau đi đến mọi người sẽ dễ hiểu lầm." Cô đáp một cách thản nhiên.
" Vậy tại sao cô lại không đi mà bắt tôi đi? "
"Thì...." cô cứng họng.
" Chắc tháng này phải tăng thêm tiền nhà quá..."
" Để tôi, để tôi đi cho." Cô giơ tay xung phong trông rất hăng hái.
Thật sự bây giờ trong túi cô không còn một đồng dính túi vì thuê căn nhà này, nếu cô có tiền thì cô cũng không cần ở chung với anh ta làm gì.
" Tốt. Điều 2, không được dẫn bạn khác giới về nhà khi chưa được sự cho phép của đối phương, điều này tôi đồng ý. Tiếp theo, cùng nhau ăn bữa sáng, điều này tôi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-yeu-anh/2259446/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.