" Được đấy bạn tôi, ngoài mặt thì trông không quan tâm lắm nhưng lại chọn khoa ngoại Tim Mạch của giáo sư đẹp trai kia. Có phải là trúng tiếng sét ái tình rồi không?", Mộc Nhi giễu cợt nói. 
" Nhìn mặt mình có phải đại trà lắm không? " 
" Hả, sao vậy? " Mộc Nhi vừa uống cà phê vừa nhìn cô với ánh mắt ngạc nhiên. 
" Hôm qua vừa gặp nhau, hôm nay anh ấy đã không quên luôn mặt tớ, còn nói là chỉ có chút ấn tượng. " 
Mộc Nhi xoa đầu cô an ủi :" Nghe bảo anh ấy là một người khá lạnh lùng, ai ngờ lời đồn là sự thật" 
Bỗng cô liền đập bàn, quát:" Mà tớ chọn khoa này chẳng liên quan gì đến anh ta hết! " 
" Được được, không liên quan không liên quan. " , Mộc Nhi để cô dựa vào lòng rồi xoa đầu cô mà tiếp tục an ủi. 
Mạn Mạn ngắm cảnh sắc đang chuyển mùa thu, tiết trời đã trở nên se se lạnh, còn bầu trời thật quáng đãng. Cô tự hỏi rằng đã bao lâu mình chưa dành thời gian cho bạn thân, nghĩ rồi cô liền lấy lạnh tinh thần quay sang hỏi Mộc Nhi : “Nè, hôm nay tớ không có trực ca đêm. Lâu rồi chưa ra ngoài nên hôm nay chúng ta đi ăn chứ?” 
Vừa nói dứt lời thì chuông điện thoại reo lên, là số của phòng cấp cứu. Cô quay lại nhìn Mộc Nhi cười trừ, Mộc Nhi liền ngán ngẫm nói : “Chắc hôm nay cậu cũng không thể tan ca sớm rồi...” 
Cô thở dài rồi bắt máy, đầu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-yeu-anh/2259434/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.