Lá thư thứ tám.
Ngày.. tháng.. năm..
Gửi anh,
Em vừa có một chuyến trở về nhà, cảnh vật có lẽ không thay đổi quá nhiều. Con người lại không như vậy. Em luôn luôn làm mình trở nên vô hình nhất có thể, nhưng vẫn không được yên ổn. Cuộc sống thật khó khăn đúng không anh?
Thân ái,
Cô gái của anh.
* * *
Bên vệ đường, một cái cây gầy guộc gần như đã trơ trụi, vài chiếc lá còn sống sót, kiên cường chống lại cơn gió mùa thu khô lạnh, run rẩy dính trên cành cây mảnh khảnh, sẽ còn bao lâu nữa cho đến khi nó bị sức mạnh quật ngã?
Trong cửa hàng bánh ngọt gần đó, cô gái đang mỉm cười với chiếc cốc chocolate còn đang bốc hơi nóng, cô lẳng lặng nhìn khung cảnh hối hả bên ngoài, đôi mắt sáng lại như suy tư điều gì đó. Đối diện là hai chàng đẹp trai, một người ăn, một người ngắm nhìn, cả không gian như chứa đầy bong bóng màu hồng, không khí khác hẳn với phía bên kia cái bàn, giống như hai bên là hai thế giới khác nhau.
- Xin lỗi vì cắt ngang thời gian hạnh phúc của hai người, nhưng chúng ta sắp trễ rồi!
- Em quên mất, Vấn Vấn đi thôi! Em sẽ nhắn tin cho anh sau, tạm biệt.
- Tạm biệt hai người.
Buổi sáng mùa thu thật nhanh trôi qua, trong nhà ăn đông nghịt người, hai cô cậu đã chọn cho mình một góc khuất trong đó, vui vẻ trò chuyện.
- Cậu đi chơi vui chứ?
- Bình thường à!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-vuong-van/2544853/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.