Lá thư thứ chín.
Ngày.. tháng.. năm..
Gửi anh,
Em nghĩ mình đang trong giai đoạn rất khó khăn. Em tưởng sẽ có người động viên bên cạnh, nhưng giờ lại không có. Công việc, gia đình, tiền bạc, trách nhiệm.. Nó làm em rối tung lên. Em.. đang cảm thấy bất lực kinh khủng. Em.. Phải làm sao đây?
Thân ái,
Cô gái.
* * *
Cái cây ven đường vẫn đứng đó, trơ trọi và im lặng, những chiếc lá đã nhẹ nhàng rụng xuống, chỉ còn xót lại duy nhất một chiếc lá vẫn kiên cường bám lại, đong đưa theo từng cơn gió.
Một ngày mới lại bắt đầu, không khí bắt đầu trở nên lạnh hơn, đã gần nữa tháng kể từ khi bạn của cô gái đi, cô lại bù đầu trong đóng tài liệu, giấy tờ xếp chồng trên bàn, che lấp người cô.
- Vô Vấn, photo giúp chị, cái này 100, cái này 250.
Lại một buổi trưa không được ăn đúng nghĩa, cô chỉ bỏ bụng chiếc bánh ngọt cùng chai nước mang theo. Mệt mỏi tựa lưng trên ghế, cô lại đưa mắt nhìn ra bên ngoài lớp kính kia, đôi mắt u buồn khẽ nhắp mắt.
- Vô Vấn, em mang cái này xuống phòng nhân sự giúp chị, đưa cho trưởng phòng nha.
- Vâng.
Cô gái khẽ lắc lắc đầu, mặt xám xanh ôm hồ sơ vào thang máy, tay dựa vào tường rồi nhắm mắt lại, tựa như tranh thủ nghỉ ngơi. Tiếng "tinh" vang lên, cô gái vội bước ra, bước chân loạng choạng, đôi mắt như nửa tỉnh nửa mê nhìn sàn nhà.
Bộp..
Tiếng hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-vuong-van/2544849/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.