Sức nóng của mùa hè như một cơn bão cát quét qua thành phố, đến những ngõ ngách khuất ở phía trong cũng tràn ngập sự nóng bức khó chịu. Các cụ già ngồi quây quần dưới tán cây trong công viên, vừa phe phẩy cây quạt vừa nói chuyện phiếm. Lớp trẻ ai nấy đều mặc quần ngắn áo mỏng, trong lúc vội vàng băng qua đường cũng không quên than thở rằng trời sao mà nóng thế.
Một câu chuyện liên quan đến mùa hè cũng bắt đầu từ đây.
Vào lúc hơn chín giờ sáng mỗi ngày, ánh nắng sẽ bắt đầu làm rát da, trái đất như bị mặt trời nướng cháy, qua giờ trưa lại càng bức bối hơn.
Lâm Nhuận An vừa mới phát hiện có thai, vì lần trước bị ngất nên bác sĩ có kiểm tra thêm, bảo tin tức tố của cậu có hơi hỗn loạn nhưng người mang thai không thể ăn uống lung tung, chỉ có thể từ từ điều dưỡng lại thân thể.
Thế nên dù cho ngày hè có oi bức đến đâu cậu cũng không thể tùy ý hóng mát như trước nữa.
Nói thì nói như vậy, mặc cho Dư Gia Cầm và mẹ ruột dặn đi dặn lại ra sao, Lâm Nhuận An cứ như không nhớ được lâu, trước mặt trưởng bối thì giả vờ ngoan ngoãn nghe lời nói gì cũng nghe, cũng có lẽ là do em bé còn nhỏ tháng nên bụng của cậu vẫn phẳng lì không khác gì lúc trước. Đợi người lớn về rồi, cậu muốn ăn gì thì tự làm nấy, thậm chí bởi vì muốn mát mẻ nên bỏ dép đi tới đi lui trên gạch men.
Dường như thân nhiệt của bé con cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-thich-em/1677274/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.