"Đêm nay sinh cho anh một đứa đi."
Cố Tranh thật ra là kiểu người rất dễ thích ứng với mọi hoàn cảnh. Lúc trước hắn không biết yêu, không biết trân trọng một người là như thế nào nhưng từ khi gặp được Lâm Nhuận An, hắn luôn cực kỳ yêu thích dáng vẻ nhu mì điềm đạm của cậu. Thậm chí lúc cả hai chưa về một nhà hắn đã từng ảo tưởng về một khung cảnh bình yên có gió nhẹ và nắng sớm, Lâm Nhuận An sẽ mang trà thơm mà cậu tự làm đến, đôi mắt xinh đẹp như biết cười nhìn hắn rồi nói, "Anh nếm thử trà em pha này."
Mùi thơm của trà sẽ ngập tràn trong tổ ấm của hai người, từng ngóc ngách ở đấy sẽ thấm đẫm sự bình yên và hạnh phúc, dù bên ngoài có ồn ào loạn lạc đến đâu thì nơi này vẫn sẽ mãi mãi là nơi để trở về.
Hắn nghĩ, nếu có thêm một người vừa giống omega vừa mang dòng máu của hắn thì sẽ tuyệt vời biết bao.
Ý nghĩ đó ngày càng mãnh liệt kể từ khi hắn đón omega về với mình, vì thế mỗi lần làm tình hắn đều không dùng các biện pháp tránh thai, Lâm Nhuận An động dục hắn sẽ bắn hết tất cả vào khoang sinh sản của cậu.
Tuy gia đình hai bên đều không thúc giục hay gây áp lực chuyện con cái, chính Cố Tranh cũng chưa từng đề cập với Lâm Nhuận An nhưng mãi mà chưa có con hắn cũng cảm thấy trong lòng hơi vắng vẻ.
Hắn từng là kẻ không biết sợ chết, không ngần ngại chạy vào cửa tử trên chiến trường, hắn cô độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-thich-em/1677273/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.