Cố Tranh nhíu mày nhìn omega đang nằm trên giường, sự khao khát xâm chiếm tâm trí cậu, nhìn omega như sắp đến giới hạn của sự chịu đựng, co người cọ xát tới lui trong chăn nệm.
"Cầu xin anh, cho em đi."
"Em biết em đang nói gì không?"
"Ưm - Cố tiên sinh, em biết."
Cánh tay trắng nõn của omega vươn ra, nắm lấy cánh tay tráng kiện của của Cố Tranh như thể đó là cọng rơm cứu mạng duy nhất của cậu.
Một alpha trẻ tuổi sung mãn như Cố Tranh, 28 năm qua chưa từng qua lại với ai, bây giờ người hắn yêu đang quyến rũ hắn như vậy mà hắn còn nhịn được thì Liễu Hạ Huệ kia chả là cái thá gì.
Lâm Nhuận An thấy Cố Tranh bất động, tin tức tố trong cơ thể như một cơn đại hồng thủy tràn qua con đê thay nhau trút xuống. Cậu nắm lấy cánh tay Cố Tranh một cách đáng thương, thì thào khẩn cầu, "Dù sao mình cũng sắp kết hôn rồi, anh cho em đi, Cố tiên sinh."
Những lời này chặt đứt sợi dây lý trí cuối cùng của Cố Tranh. Hắn đè omega xuống, gặm lấy cánh môi đã buông lời quyến rũ hắn. Động tác của hắn mạnh mẽ và dứt khoát, không chừa một phân một tấc nào trong khoang miệng omega. Lâm Nhuận An được như ý nguyện, dưới ánh đèn lờ mờ làn da trắng nõn như phát sáng.
Cố Tranh chuyển hướng, hắn bắt đầu gặm cắn rải rác lên làn da non mịn nơi cần cổ của omega khiến trên đó loang lổ những vệt đỏ.
"Cố thiếu tướng..."
Cố Tranh được gọi nhưng lại bất động, ánh mắt sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-thich-em/1677266/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.