Đại Hạ vương triều.
Vương vực.
Diệp Bình vượt qua tiên môn, nhìn thấy một thác nước rất to.
Thác nước đổ thẳng xuống, cực kỳ nguy nga.
Một tiếng nói vang lên, cùng lúc với mấy ánh sáng bay vào tay hắn.
"Vương vực ải thứ nhất, tranh đoạt Tiên Vương cổ lệnh, người dự thi được giao ba tấm Tiên Vương cổ lệnh."
"Gộp đủ mười hai tấm Tiên Vương cổ lệnh, là có thể vào vương vực ải thứ hai."
"Mỗi tấm Tiên Vương cổ lệnh, giúp chết đi sống lại một lần, nếu không còn Tiên Vương cổ lệnh, mà mất mạng, là chết thật."
Giọng nói cổ xưa vang vang trong đầu Diệp Bình.
Diệp Bình cầm ba tấm Tiên Vương cổ lệnh, còn chưa kịp hỏi gì, một lực hút cực mạnh đã hút hắn vào trong thác nước.
Chỉ trong nháy mắt.
Diệp Bình đã đi vào trong vương vực thật sự.
Trong Vương vực.
Đỉnh núi nguy nga, những ngọn núi cao vút vào mây, những cây cổ thụ chọc trời, đầy sinh cơ bừng bừng, nếu nhìn kĩ, sẽ nhìn thấy có cả kỳ trân linh thú di chuyển trong vương vực.
Nơi này như một khu rừng nguyên thủy, vô cùng tươi tốt, ẩn giấu vô số nguy cơ.
Chợt có tiếng nổ vang.
Oành!
Sau tiếng nổ.
Diệp Bình mở to mắt, một ngọn núi gần đó bị đánh vỡ, đá vụn và bụi đất bắn tung tóe, lan rộng cả mấy dặm.
Diệp Bình cảm nhận được nguy cơ.
Xoẹt.
Hắn biến mất ngay tức khắc. Một tòa bảo tháp từ trên trời hạ xuống, rơi đùng vào ngay chỗ Diệp Bình vừa đứng.
Hư không ở nơi ấy bị đè ép, nứt toạc ra, tạo thành một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455392/quyen-4-chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.