Mấy ngàn cái đầu người bị chém xuống.
Cảnh tượng này đã khắc sâu vào lòng mọi người, trở thành hình ảnh không cách nào xóa được.
Nắm tay của các tu sĩ siết càng chặt hơn, họ nhìn đám giáo đồ Ma Thần Giáo đầy căm hận, nhưng cũng có người không dám nhìn.
Cuối cùng, có người không nhịn được nữa, rên rỉ.
"Tại sao? Tại sao lại như vậy? Tại sao đột nhiên, quốc đô Ngụy quốc thất thủ? Không phải có cường giả mười nước sao? Chẳng lẽ Ngụy quốc không có cường giả thật sự hay sao?"
"Đúng vậy, dù Ma Thần Giáo có đánh bất ngờ, cũng có thể nào thành như vậy? Trận pháp đâu? Cường giả mười nước đâu?"
"Không phải là chúng ta vẫn còn ở trong ảo trận chứ? Tại sao ta cứ có cảm giác mọi việc không thật thế này?"
Tới lúc này, vẫn còn có tu sĩ nghĩ rằng mình đang trúng ảo trận.
Vì mọi chuyện quá nhanh, quá không thật, có rất nhiều chỗ sơ hở.
"Đúng thế, cường giả mười nước đâu?"
"Chẳng lẽ Ngụy quốc không có cường giả?"
"Ma Thần Giáo đánh bất ngờ, sao cường giả Nguyên Anh lại không biết? Quá không hợp lý!"
Trong đám người, có người mở miệng. Trong tình huống bị đè nén, luôn có những người thích lên tiếng than phiền, trút giận.
Bọn họ kêu lên, làm khá nhiều tu sĩ cau mày, song đa số chỉ cảm thấy tò mò, cảm thấy bọn họ nói cũng có lý.
Chẳng qua là, ngay lúc này.
Một bóng người xuất hiện ở trong trận.
Là một nam tử trung niên, không hề chói sáng, dáng vẻ rất bình thường, nhưng tỏa ra một khí thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455318/quyen-3-chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.