Nguy cơ vô cùng lớn đã tới.
Không chỉ Diệp Bình, tất cả thiên kiêu đều cảm nhận được sự sợ hãi của tử vong.
"Ta bỏ cuộc! Ta bỏ cuộc! Ta bỏ cuộc!"
Có người rống to ba lần ba chữ ‘ta bỏ cuộc’, y tưởng mình vẫn còn đang ở trong trận pháp, gào lên.
Nhưng cự chưởng của Nguyên Anh vẫn vỗ xuống, hóa y thành một bãi máu bùn.
Khiến mọi người không khỏi nuốt nước miếng.
Đây là thật.
Mọi người đã hoàn toàn sợ hãi, vì trong lòng họ, họ vẫn còn nghĩ là mình đang còn ở trong ảo trận, nhưng mà cảnh tượng này, làm gì còn giống như là ảo trận nữa.
Dù đây có là ảo trận, cũng không thể nào chân thực đến như vậy.
"Yêu nghiệt!"
Chợt, một giọng nói vang lên, ầm vang như sấm, điếc tai nhức óc.
Những làn kiếm khí khủng bố chém tới, kiếm khí như sông lớn, đẩy lùi bàn tay khổng lồ.
"A!"
Thiên sát tinh bị đau gầm lên, cơ thể y phình to ra, ma khí quấn quanh.
Cuối cùng cũng có cường giả Nguyên Anh cảnh ra tay.
Đúng vậy, ở trong Ngụy quốc, không thiếu cường giả, họ chỉ là không ngờ Ma Thần Giáo tập kích bất ngờ như vậy mà thôi. Mọi chuyện xảy ra đột ngột quá, đột ngột tới mức khiến mọi người cảm thấy không chân thật.
Mặc dù chuyện xảy ra ngoài dự kiến, nhưng cũng là chuyện thật có thể xảy ra.
"Các ngươi mau chạy, ở cửa thành nam sẽ có người tiếp ứng các ngươi, đừng có vọng động, cũng đừng để mình chết oan."
Tu sĩ Nguyên Anh kia la to.
"Trưởng lão bảo trọng."
Đám thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455317/quyen-3-chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.