Ngày hôm sau.
Cách thời gian xuống núi còn chưa tới hai ngày.
Tô Trường Ngự đã xuống núi, nhưng là đi cùng với Thái Hoa đạo nhân, không biết đi làm cái gì.
Sau sườn núi Thanh Vân.
Tốc độ ra kiếm của Diệp Bình càng lúc càng nhanh.
Tuy chỉ là kiếm pháp cơ sở vô cùng đơn giản.
Nhưng bộ kiếm pháp cơ sở này ở trong tay Diệp Bình lại mang tới một cảm giác xuất thần nhập hóa.
Tiếc là cho tới tận đêm, mà hắn vẫn chưa lĩnh ngộ ra kiếm chiêu mới của đại sư huynh.
Đêm khuya.
Diệp Bình ngồi một mình dưới vách núi.
Từ giờ đến lúc xuống núi còn có hai ngày.
Lần xuống núi này không đảm bảo sẽ không gặp phải chuyện phiền phức, nên Diệp Bình muốn lĩnh ngộ kiếm chiêu mới sơm sớm một chút, như thế lỡ có gặp phải nguy hiểm, cũng có thêm một phần bảo đảm.
Nhưng đáng tiếc là tư chất của hắn ngu dốt quá.
Gần một tháng mà còn không lĩnh ngộ ra nổi.
Nhưng ngay lúc này.
Hai bóng người xuất hiện tại Thanh Vân đạo tông.
Là Tô Trường Ngự.
Hắn ôm chặt một bao quần áo, trong mắt đầy vui vẻ.
Trong tay Thái Hoa đạo nhân cũng ôm một bao quần áo, ánh mắt nhìn Tô Trường Ngự với vẻ không vui.
"Trường Ngự, trường bào lưu vân cẩm tú bạch hạc ngươi thích vi sư đã mua cho ngươi, lần xuống núi này, phải chăm sóc sư đệ ngươi thật tốt, nhất định đừng để xảy ra sai sót, nếu xảy ra chuyện gì, chớ trách sư phụ xử lý ngươi."
Giọng Thái Hoa đạo nhân hơi khó chịu.
Mới sáng sớm Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455198/quyen-1-chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.