Thanh Vân Đạo tông.
Mặt trời rực rỡ.
Ánh mặt trời rất ôn hòa.
Nụ cười trên mặt Hứa Lạc Trần càng thêm ôn hòa.
Rõ ràng tâm tình của y hiện giờ rất tốt.
Thứ nhất là cuối cùng, y cũng đã thuộc được hết những đan phương quan trọng.
Thứ hai là y đã kéo dài được thời gian tu hành của Diệp Bình.
Nhất là khi nghĩ tới đại sư huynh, nụ cười trên mặt Hứa Lạc Trần càng thêm rạng rỡ.
Trong lòng y không thể không dạy cho Tô Trường Ngự một bài.
Thân là Đại sư huynh, chỉ vì tiểu sư đệ có tư chất kém, mà buồn bực không nhúc nhích, còn một mình ra sau núi đứng.
Không thấy mất mặt?
Có chút bản lĩnh nào của một đại sư huynh không?
Nhưng hôm nay Hứa Lạc Trần tới không phải để kiểm tra tiến trình học luyện đan của Diệp Bình.
Chủ yếu là để dạy Diệp Bình thuật luyện đan chính thức.
Dù sao cũng đã kéo dài được gần một tháng rồi, cũng nên dạy chút đồ thật chứ!
Dù sao cũng không thể nào cứ mãi lấy lý do luyện đan không độc gì đó để lừa Diệp Bình hoài đúng không? Hứa Lạc Trần không phải là người thiếu đầu óc, chẳng qua chỉ là muốn làm cho Diệp Bình 'biết khó mà lui'.
Ngươi nhìn đi, đầu tiên dạy cho Diệp Bình một thuật luyện đan không có khả năng thành công, sau đó mới dạy cơ bản. Nếu quả thật Diệp Bình có thiên phú luyện đan, thì hắn cũng sẽ không tự cao tự mãn, dù sao đây cũng chỉ là thuật luyện đan cơ bản mà thôi.
Nếu Diệp Bình ngay cả luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455178/quyen-1-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.