Dịch: Tiểu Băng
Khi ánh mặt trời từ từ dâng lên.
Vạn vật sống lại.
Trong Vân Vụ Sơn Mạch, Vương Vũ đạo nhân và Trần Hoa đạo nhân lưu luyến cáo biệt Tô Trường Ngự và Thái Hoa đạo nhân.
Hai bên chia tay nhau đã được một canh giờ.
Rốt cuộc, có đệ tử không nhịn được lên tiếng.
"Hai vị trưởng lão, Tô tiền bối kia... quả thật là thống lĩnh Giám sát sứ Tấn quốc?"
Một đệ tử lên tiếng, hắn thật sự chỉ là hiếu kỳ, không nhịn được nên hỏi mà thôi.
Tiếng Vương Vũ đạo nhân đáp lại ngay tức khắc.
"Đương nhiên."
Tô Trường Ngự đi rồi, hình tượng thè lưỡi chó liếm của ông ta cũng biến đổi chỉ trong nháy mắt, lại trở nên cực kì uy nghiêm, cao ngạo lạnh lùng với đám đệ tử.
"Có khi..."
Đệ tử kia vừa há miệng định hỏi tiếp, thì Vương Vũ đạo nhân đã chặn ngang.
"Ta biết ngươi muốn hỏi cái gì, có phải ngươi rất ngạc nhiên, tu vi của Giám sát sứ nhìn rất bình thường đúng không? Có lẽ chỉ là Luyện Khí tầng ba bốn mà thôi, đúng không?"
Vương Vũ đạo nhân lôi thẳng thắc mắc trong lòng người kia ra ngoài.
Không chỉ người đệ tử kia nghi ngờ, thật ra rất nhiều đệ tử đều rất ngạc nhiên, tu vi của bọn họ đều là Luyện Khí tầng tám, Luyện Khí Tầng chín, thậm chí còn có cả tu sĩ Luyện Khí Đại viên mãn, nên đương nhiên liếc một cái là nhìn ra cảnh giới tu vi của Tô Trường Ngự và Thái Hoa đạo nhân.
Thật ra, ngay cả Trần Hoa đạo nhân cũng thấy tò mò, nhưng sau khi thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455177/quyen-1-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.