Đả thông tiên khiếu thứ nhất. 
Diệp Bình đã cảm thấy một cảm giác rất kỳ diệu. 
Linh khí cuồn cuộn như nước sông ào ạt tràn vào cơ thể. 
Tiên khiếu như một con suối, hút sạch những linh khí này. 
Nhưng Diệp Bình chưa hiểu lắm, hình như hắn đã tự mở ra một con đường tu hành không giống người thường. 
Tu sĩ bình thường, sau khi dẫn khí nhập thể, cần phải luyện hóa linh khí. Vì linh căn của mỗi người khác nhau, nên linh khí cũng khác nhau, nên cần phải luyện hóa linh khí. 
Đây chính là ý nghĩa của cảnh giới 'Luyện Khí'. 
Nhưng Diệp Bình Luyện Khí, lại không phải là luyện hóa những linh khí lộn xộn kia. 'Dẫn Khí" của hắn là để cho thiên địa linh khí tự mình lựa chọn, nguyện ý nhập vào cơ thể hắn, nếu không muốn nhập vào thì thôi. 
Kiểu “Dẫn Khí’ này đã giảm bớt đi khâu 'Luyện Khí'. 
Nói cách khác, Diệp Bình đã sáng tạo ra một dạng Luyện Khí chưa từng có, có được khả năng tự động tu hành mà cảnh giới Nguyên Anh mới có được. 
Hơn nữa, chẳng những có thể tự động tu hành, mà còn không hiểu vì sao, tốc độ hấp thu linh khí của hắn còn cực kỳ kinh khủng. 
Có lẽ vì có tiên khiếu, cũng có lẽ vì vấn đề thể chất của bản thân hắn. 
Diệp Bình chỉ hấp thu linh khí có một lát, mà còn nhiều hơn cả Tô Trường Ngự ngồi xuống Luyện Khí mấy năm. 
Diệp Bình thử mở ra tiên khiếu thứ hai. 
Mỗi khi mở ra được một tiên khiếu, tốc độ tu luyện sẽ tăng lên gấp đôi. Mục tiêu hắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455173/quyen-1-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.