Bước đi trong Thanh Vân Đạo Tông.
Tâm tình Hứa Lạc Trần rất tốt.
Bản tính của y vốn đã thiên hướng tươi tỉnh lạc quan, am hiểu luyện đan, cũng là một cây rụng tiền trong thời gian tới của Thanh Vân Đạo Tông.
Dù sao đi theo con đường đan đạo nhất mạch mà thành công, vậy đúng là chậu châu báu.
Chỉ tiếc Hứa Lạc Trần đã tham gia thi kiểm tra luyện đan sư bảy lần mà vẫn luôn thất bại, tuy nhiên điều này không hề đả kích được lòng tự tin của Hứa Lạc Trần. Dù sao bây giờ y cũng còn trẻ, sau này lúc nào cũng có cơ hội tham gia khảo hạch.
Chuyện cần làm bây giờ là ôn tập cho thật tốt, và thuận tiện dạy tiểu sư đệ luyện đan.
Nhắc tới tiểu sư đệ, Hứa Lạc Trần không khỏi thở dài.
Nhưng không phải là than thở vì Diệp Bình.
Mà là than thở Tô Trường Ngự.
Nói thật lòng, Diệp Bình tư chất kém, trong lòng mọi người đều biết, nếu như tư chất không tồi làm sao bái nhập vào Thanh Vân Đạo Tông!
"Ài, đại sư huynh à đại sư huynh, thánh nhân nói rằng, ‘làm gương tốt cho người, truyền nghiệp thụ đạo’, không thể bởi vì đệ tử của mình tư chất kém, mà trở nên điên điên khùng khùng, không trầm ổn một chút xíu nào thế này. Sau này kế thừa Thanh Vân Đạo Tông, sớm muộn gì cũng sẽ tàn lụi trong tay huynh."
Hứa Lạc Trần vừa đi vừa lầm bầm.
Y tới sau sườn núi Thanh Vân.
Sau sườn núi Thanh Vân.
Hai hôm nay, Diệp Bình đều nghiên cứu kĩ lưỡng Thiên Hà kiếm pháp.
Tứ Lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455164/quyen-1-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.