Sau sườn núi Thanh Vân.
Sau khi thi triển Tứ Lôi kiếm thế, Diệp Bình không kềm được phun ra một hơi trọc khí.
Sau nửa ngày nỗ lực, Diệp Bình đã nắm giữ được toàn bộ Tứ Lôi kiếm thế.
Kiếm thế Xuân Lôi, Hạ Lôi, Thu Lôi, Đông Lôi, bốn cái có thể hợp lại thành một, cũng có thể tách riêng ra.
Kiếm thế hợp nhất, sẽ trở thành Tứ Lôi kiếm thế, uy lực lớn nhất, cũng chính là kiếm thế Diệp Bình mới vừa thi triển.
Còn nếu tách ra, thì uy lực yếu đi, nhưng lại phát huy ra được sự đặc sắc của mỗi loại kiếm thế.
Lau những giọt mồ hôi trên trán.
Diệp Bình nở nụ cười vui mừng.
"Bây giờ mình đã nắm được hoàn toàn Tứ Lôi kiếm thế, chỉ còn thiếu Tứ Lôi kiếm ý mà thôi."
"Tuy đại sư huynh chưa từng nói giác ngộ kiếm ý vô cùng khó, nhưng ta hiểu được. Kiếm ý đại biểu cho ý chí của kiếm pháp, nhất định không thể quá nóng lòng, nếu không không giác ngộ ra là việc nhỏ, lỡ giác ngộ sai mới là phiền phức."
Diệp Bình thầm nghĩ. Tuy Tô Trường Ngự không nói cụ thể chi tiết về kiếm ý, nhưng cũng không cản được Diệp Bình tự bổ não cho mình.
Hắn nghĩ như vậy đó. Cũng không phải hắn tưởng tượng vô căn cứ, mà là dựa vào Thái Cổ Thần Ma Luyện Thể Quyết mà đoán ra.
"Bản bí tịch này, đại sư huynh sớm không cho muộn không cho, mà lại cho ngay lúc mấu chốt này, rõ ràng là sợ ta quá nóng ruột, giác ngộ nhầm kiếm ý."
"Cho nên mới cầm một quyển Thái Cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455156/quyen-1-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.