Sau núi Thanh Vân.
Diệp Bình ngẩn người.
Vốn tưởng đại sư huynh đưa đại cho mình một quyển bí tịch nào đó, không ngờ lại là loại công pháp vô thượng này.
《 Thái Cổ Thần Ma Luyện Thể Thuật 》
Nghe tên liền biết là tuyệt thế công pháp rồi.
Bằng không sao dám dùng hai chữ thái cổ? Sao dám lấy hai chữ thần ma?
Cái này…
Cái này…
Cái này…
Hô hấp của Diệp Bình bắt đầu gấp gáp.
Đây đúng là tông môn lánh đời.
Đúng là tông môn lánh đời nha.
Đây mà còn không phải tông môn lánh đời, thì ai mới là tông môn lánh đời?
Diệp Bình hít thở dồn dập.
Tô Trường Ngự đứng bên kia lại hiểu lầm.
Vô thức cho rằng Diệp Bình phát hiện ra mánh khóe, lập tức cố gắng giải thích.
"Tiểu sư đệ, bí tịch này sư huynh tìm được trong một di tích thượng cổ. Sư huynh cũng không rõ lắm lai lịch của nó, nhưng tu sĩ chúng ta không thể chỉ tu luyện mỗi kiếm đạo, mà còn phải tu thể tu linh, không thể thiếu một cái nào được."
"Ngươi đã bỏ qua thời kì tu linh tốt nhất, linh căn lại còn cực kém, bây giờ tăng cường tu thể có lẽ cũng là một chuyện tốt."
Tô Trường Ngự thuần túy chỉ là nói lung tung.
Bởi vì tu tiên giới chưa từng có loại thuyết pháp này.
Đa số những người tu thể đều là bởi vì linh căn quá kém, thật sự là không còn cách nào khác mới đi cân nhắc tu thể.
Thời kì Luyện Khí Cảnh mà tu thể quả thật sẽ có chút hiệu quả, dù sao tu sĩ Luyện Khí Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455155/quyen-1-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.