Sau núi Thanh Vân Đạo tông.
Tô Trường Ngự đã bày xong tư thế.
Hắn đứng thẳng tắp trên một tảng đá lớn, mặc bộ trường bào hôm qua, lộ ra dáng vẻ tiên phong đạo cốt, tay phải cầm kiếm, để sau lưng, mỗi khi có gió thổi tới, tóc mai thật dài bay bay, tư thế kiếm tiên vô cùng hoàn mỹ.
Hắn đang trầm tư.
Không phải là nghĩ về kiếm đạo, mà là nghĩ xem tiếp theo phải lừa tiểu sư đệ như thế nào. =))
Tô Trường Ngự biết dù đúng là lừa dối, nhưng nhất định không được lừa tầm bậy.
Phải có căn cứ đàng hoàng, và phải khoác lác tô vẽ thêm trên nền cơ sở đó.
Nói cách khác chính là, nói khoác cũng phải ăn khớp bài bản, chứ không thể thêu dệt vô cớ.
Có hơi khó, nhưng Tô Trường Ngự cảm thấy mình có thể làm được.
Hắn còn đang suy nghĩ.
Thì một giọng nói đột ngột vang lên, đánh thức Tô Trường Ngự.
"Sư đệ Diệp Bình, bái kiến Đại sư huynh."
Nghe thấy tiếng Diệp Bình, Tô Trường Ngự từ trong trầm tư tỉnh lại.
Nét mặt hắn hết sức bình tĩnh, không chút gợn sóng.
"Ừ, ăn sáng chưa?"
Tô Trường Ngự bình tĩnh hỏi, không hề nhìn Diệp Bình, không phải hắn coi thường người ta, mà là để làm nổi sự cao ngạo.
"Hồi đại sư huynh, vẫn chưa."
Nghe vậy, Diệp Bình mới nhớ ra hình như chính hắn cũng chưa ăn sáng.
"Không ăn thì tốt, tu sĩ chúng ta, xan hà Luyện Khí, bớt ăn ngũ cốc một chút tốt cho cơ thể."
Tô Trường Ngự nói.
Diệp Bình khẽ gật đầu, cái này hắn hiểu, trong hoa màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chang-co-ai-cam-thay-tu-tien-kho/1455136/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.