Một năm sau...
Tại Đà Nẵng, VN. Trong 1 căn phòng khách sạn gần bờ biển...:
- Hoàng Mộc Anh! Em có chịu nhấc mông lên dọn đồ hay ko hả? Ngày mốt là về rồi đó.
Mộc Anh nằm choài trên giường, nũng nịu:
- Ứ hử, ko muốn. Chị Lam, hay chị dọn đồ cho em đi. Sắp đến truyền hình trực tiếp liveshow của Kuro-sama rồi, em ko muốn bỏ lỡ 1 giây phút nào kể cả cái quảng cáo mở đầu đâu. Chị giúp em đi mà. Chị Lam xinh đẹp, tốt bụng...
- Thôi đi, em ko dọn đồ, ngày mai vội vội vàng vàng quên vài thứ thì đừng có kêu ca.
- Kìa chị, giúp em đi mà. Chị cũng biết em cuồng Kuro đến mức nào rồi mà. Xin chị rủ lòng từ bi bác ái, giúp em lần này đi. Sắp đến liveshow của Kuro rồi mà...
- Sắp cái khỉ! Còn 30 phút nữa mới đến cái chương trình đó nhá. Đừng có nhác, lo mà đi dọn đồ đi. Ko chị tắt luôn TV đó. ĐỨNG DẬY! MAU!
- Hic hic, đồ chị ác ôn...
Mộc Anh rất ko tình nguyện uể oại chống tay, nhấc mông đứng dậy. Vừa lảo đảo đứng được, loạng choạng, mặt mày ủ rũ định bước đi thì bỗng 1 giọng nói vang lên:
- Xin chào mừng mọi người đến với liveshow trực tiếp của danh ca Kuro. Chúng tôi đang truyền hình trực tiếp từ sân vận động ABC tại tỉnh XYZ của Nhật Bản. Sau đây mời mọi người theo chân chúng tôi để phỏng vấn Idol Kuro - Thần tượng Nhật Bản nào...
Mộc Anh nghe vậy, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chan-chung-ta-se-gap-lai-nhau/2904738/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.