- Mẹ nó! Lạc rồi!
Mộc Lam khó chịu vừa đi vừa ngó xung quanh tìm đoàn người. Cô - Hoàng Mộc Lam là 1 người Việt. Đang trong tour du lịch đi tham quan Nhật Bản. Cả đoàn người đang đi chơi thì thấy có tổ chức 1 cuộc thi ở sân vận động nên ghé vào. Ko ngờ 1 cuộc thi hát vòng loại tại địa phương mà đông khủng khiếp. Sau 1 hồi chen lấn xô đẩy thì Mộc Lam chính thức bị lạc khỏi đoàn. Tiếng Nhật thì cô ko biết, tiếng Anh tuy khỏi chê nhưng chẳng lẽ đi hỏi:" Bạn có thấy 1 đoàn người Việt Nam đi qua đây ko? ". Chưa nói đều là dân châu Á khó phân biệt, mà có phải đoàn đó đi tới đâu cũng nói:" Chúng tôi là người Việt Nam " đâu mà hỏi như thế. Mộc Lam đau đầu:" Ở đây đông như vậy, hay là ra cổng sân vận động chờ. Lát nữa bọn họ ra có lẽ sẽ gặp được thôi.". Nghĩ là làm, cô liền chen qua biển người trước sân khấu để đi về phía cổng. Lúc đi ngang qua 1 cái ghế trong sân vận động, thấy 1 người con trai ngồi đó, 2 tay chống lên đầu gối ôm đầu, gục mặt xuống. Cô nghĩ cậu ta cũng bị lạc mất đoàn du lịch giống mình thì bản tính nhân hậu + đồng cảm trỗi dậy. Tiến lại trước ghế, mở lời:
- Nè, cậu gì đó ơi, cậu cũng bị lạc à?
Nghe thấy có người nói chuyện với mình, cậu ngẩng mặt lên nhìn Mộc Lam, mở miệng:
- * Người nước ngoài?
- Hả?" Tiếng Anh? Vậy ko phải là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chac-chan-chung-ta-se-gap-lai-nhau/2904736/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.