Tại Thẩm gia.
Thẩm Na tốn gần ngàn vạn để cướp viên kim cương ở hội đấu giá về, không ngờ được trên đường đi sẽ bị người khác trộm và đánh tráo, cuối cùng chỉ có thể cầm viên kim cương giả về nhà. Vì chuyện này, cô ta đã nhận lấy một cái tát từ cha mình.
Thẩm Triết điên tiết cho con gái một bạt tay, trán nổi gân xanh, ông khó lòng kiềm được, mắng mỏ:
“Mày có làm cái gì ra hồn được không hả? Đổ biết bao nhiêu tiền vào viên kim cương đó, mỗi chuyện giữ nó cũng không xong!”
Tiền của Thẩm gia không phải vô hạn, một ngàn vạn là con số quá lớn, thậm chí nếu để lộ ra tin này thì rất dễ bị người khác nắm thóp, lúc đó muốn quay đầu chỉ sợ rất khó.
Tào Diệp Phượng vội chạy đến ôm con gái, vừa xoa mặt con vừa hỏi ông:
“Có chuyện gì từ từ nói, sao anh lại đánh con?”
Có một người mẹ thông minh biết cách hành xử nhưng Thẩm Na lại lớn lên với một cái đầu rỗng, cô ta bướng bỉnh hét lên:
“Vì việc này mà ba đánh con? Kim cương giả thì sao chứ? Nhà chúng ta chẳng lẽ thiếu một ngàn vạn hay sao?”
Câu hỏi của cô ta khiến Thẩm Triết đang tức giận càng nổi điên hơn, ông xông tới định cho con gái thêm một cái tát nhưng Tào Diệp Phượng ở giữa lại ra sức ngăn cản:
“Ông, ông đừng đánh nó nữa, có gì để tôi dạy lại nó!”
“Bà dạy con như vậy đó hả? Nó dám trả treo với tôi!”
“Rồi rồi, tôi xin lỗi. Chuyện cũng đã như vậy, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-tong-tai-me-va-bao-bao-tro-ve-roi/171589/chuong-12.html