Bách Hiên dùng hết sức lực bắt được tay của cô, nhưng ngón tay của cô không ngừng từ trong tay của hắn trượt ra, hơn nữa điều làm cho hắn sợ hơn chính là không biết người ở tòa nhà đối diện không biết khi nào sẽ nổ súng, từ khoảng cách này mà bắn tới thì Tử Thất Thất nhất định sẽ phải chết!
Không được!
Hắn phải bảo vệ cô, hắn muốn bảo vệ cô, nhất định phải bảo vệ cô!
Nghĩ biện pháp, nghĩ biện pháp, nghĩ biện pháp, nhất định phải nghĩ biện pháp!
Đột nhiên!
Đột nhiên trong não của hắn thoáng qua một ý nghĩ ngu xuẩn, khóe miệng vẽ ra nụ cười mừng rỡ.
"Tử Thất Thất..... Em sợ chết sao?" Hắn đột nhiên hỏi.
Tử Thất Thất nhìn khuôn mặt dịu dàng tươi cười của hắn, cười trả lời "Không sợ!"
"Vậy...... Chúng ta cùng đánh cuộc một lần đi!"
Đánh cuộc?
Cô không hiểu ý tứ của hắn, nhưng tại một giây kế tiếp, cô không còn thời gian để nghi ngờ nữa, hơn nữa không còn kịp để hỏi nữa, bởi vì tay của cô đã thoát khỏi tay của Bách Hiên, thân thể cô bắt đầu rơi xuống, mà lúc này Bách Hiên đột nhiên từ trong cửa sổ đem lấy toàn bộ thân thể của chính mình lao ra, đồng thời trong nháy mắt tiếp cận lấy cơ hội, đưa ra hai tay của mình ra ôm lấy thân thể của cô, lúc này thân thể của hai người cũng đã ở bên ngoài cửa sổ rơi giữa không trung...... Hai người cùng nhau từ cửa sổ lầu bảy rơi xuống......
"Hiên nhi " Bách Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3268998/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.