Tử Thất Thất nhìn người đi tới, trong nháy mắt hai mắt cô liền trợn to, khiếp sợ nín thở.
"Là Ông?" Cô giật mình mở miệng.
Bách Vân Sơn một bước từ bên ngoài đi vào, xoay tay lại đóng cửa phòng, mà hai mắt hắn lạnh lùng nhìn Tử Thất Thất đang đứng ở cửa sổ, chân mày đột nhiên thật sâu nhíu lên.
Cô đã tỉnh rồi sao?
Rõ ràng thuốc mê mới có sáu tiếng thôi, cô lại có thể tỉnh lại?
"Tại sao cô có thể tỉnh lại? Rõ ràng thuốc mê tiêm cho cô là loại mười hai tiếng, tại sao bây giờ cô đứng ở trước mặt của tôi, còn có thể nói chuyện với tôi đây?" Hắn lạnh lùng chất vấn, hai mắt hơi buộc chặt.
Tử Thất Thất trấn định nhìn mặt của hắn, bàn tay hơi nắm chặt.
"Tôi còn muốn hỏi người kia đâu rồi, tại sao ông lại ở đây? Không phải Chung Khuê sai người tới bắt tôi sao?" Cô hỏi.
"Là tôi nhờ Chung Khuê bắt cô!" Bách Vân Sơn trả lời.
"Tại sao?" Tử Thất Thất hỏi tới.
"Bởi vì chỉ cần chộp được cô, thì có thể uy hiếp Hiên nhi, chỉ cần nắm cô ở trong tay của, tôi có thể chi phối hắn làm bất cứ chuyện gì!"
"Ông....." Tử Thất Thất khiếp sợ, không dám tin nói "Làm sao ông có thể đối xử với con trai của ông như vậy? Làm sao ông có thể đem con của ông ra làm món đồ chơi để thao túng trong tay của chính mình?"
"Cô cũng nói hắn là con trai của tôi, như vậy...... Hắn phải nghe theo lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3268997/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.